Editor: Trần Thu Lệ
“Trải qua cuộc sống đau đớn, mới có thể gọi anh là người, người lấy khổ sở tuyệt vọng càng lớn nuốt vào trong bụng, mới có thể gọi là đàn ông. Đem đau khổ biến thành trí khôn con người, mới có thể gọi là cảnh sát, một người cảnh sát tốt là từ trong đau khổ to lớn vượt ra ngoài.” Những lời này là Trì Ba nói, bởi vì trong cảm nhận của Lộ Phi Nhi, Lý Thanh Lưu là một người cảnh sát tốt, nhưng mà theo thời giạn bọn họ gặp gỡ càng lâu, lại càng phát hiện nhất định anh có nhiều chuyện xưa, hoặc là nói, đã từng bị tổn thương, Lộ Phi Nhi cũng tự nhận là bản thân mình thông minh, nhưng mà cô biết bản thân cô còn kém Lý Thanh Lưu rất xa, anh ấy có thể tính toán, nhìn ra trông rộng rất nhiều.
Trong văn phòng, chỉ có hai người là cô và Lý Thanh Lưu, nhưng mà Lộ Phi Nhi biết, lúc đối mặt với công việc, đối mặt với vụ án giết người, tuyệt đối cô không có vị trí và thời gian. Lúc này, anh đang vô cùng chuyên tâm xem bản báo cáo của vụ án, xem ảnh chụp ở hiện trường và bản ghi chép điều tra. Dáng vẻ chuyên tâm của anh, thật sự rất đẹp mắt.
“Phi Nhi, em cảm thấy tội phạm là một người như thế nào?” Lý Thanh Lưu vừa xem hồ sơ vụ án, vừa hỏi Lộ Phi Nhi, “
Có lẽ là một người đàn ông trưởng thành, có thể là độc thân, cũng có thể là... Tính cách vô cùng tàn bạo, là một người độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-canh-sat-dang-yeu/2394736/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.