Đỗ LôiTy lớn thế này rồi, lần đầu hiểu một cách sâu sắc thế nào là “họa từ mồm màra”…
Đến tậnlúc tan sở, cô vẫn khổ sở khôn nguôi vì chuyện cảm tưởng dùng thử. Ai bảo xếptổng đại nhân bứách người khác như thế, hại cô nhất thời không chịu đựng nổi,bây giờ muốn hối hận cũng không kịp.
Đó làdùng thử bao cao su mà! Có phải mỹ phẩm trang điểm, bôi bừa lên mặt là đượcđâu. Chẳng lẽ bắt cô tìm người dùng thử thật sao?
Nghĩđến đó, Đỗ Lôi Ty chỉ muốn đập đầu vào quầy bán bao cao su chết đi cho rồi.
Haizzz,sự đã đến nước này, cũng chỉ có thể đi bước nào tính bước đó thôi!
Khi ĐỗLôi Ty lê bước nặng nề ra khỏi cửa công ty… Chu Đại Phúbỗng chạy đến chào tạm biệt cô: “Tiểu Đỗ, đi đường cẩn thận, nhớ buổi tối dùngthử đấy nhé!”
Côloạng choạng, suýt tí thì ngã sóng soài trước cổng.
Giámđốc Chu à, chúcó thể nào đừng làm cháu kinh hãi thế không?
Chẳngmấy chốc, lão Dư đã ra mở cửa cho cô.
Thấylão Dư, Đỗ Lôi Ty định thăm dò kẻ địch: “Chú à, sếp tổng về chưa ạ?”
“Báocáo phu nhân, Tổng giám đốc vừa về, bây giờ ở phòng ăn đợi phu nhân dùng bữa.”
“Thế…sếp tổng có nói gì không?”
“Báocáo phu nhân, Tổng giám đốc sau khi trở về không nói gì cả
Toirồi! Đỗ Lôi Ty sợ hãi, sếp tổng đã bị cô làm cho tức đến nỗi không nói được gìrồi.
“Vậytâm trạng sếp tổng… có vẻ thế nào?”
“Báocáo phu nhân, tâm trạng sếp tổng có vẻ không được tốt lắm…”
Lúc này, trong đầu cô chỉ xoay vòng ba chữ - chết!chắc! rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-can-lay-chong-khong/205607/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.