Nhà chúng ta???
Sếp tổng đại nhân không nói “Nhà tôi”, cũng không nói“Nhà em”, mà anh nói “Nhà chúng ta”! Điều đó khiến Đỗ Lôi Ty bỗng thấy luốngcuống không quen.
Lúc đó sếp tổng đại nhân đã ra khỏi xe, đứng bên ngoài,nhìn ô từ trên cao xuống.
Cả cửa xe cũng không thèm mở hộ! Đúng là không ga-lăngtí nào.
Đỗ Lôi Ty nghĩ thế, hậm hực bước ra khỏi chiếc xe sangtrọng, sau đó đóng sầm cửa lại.
Liêm Tuấn nhìn cô, không nói gì.
Lúc ấy tư tưởng tiểu thị dân điển hình của Đỗ Lôi Tyđã bùng nổ.
Cô nghĩ: Cô và sếp tổng quen nhau đến giờ đều là anhxỏ mũi cô kéo đi, bỗng dưng có cơ hội đập cửa xe của anh, Đỗ Lôi Ty bỗng cảmthấy hình tượng của mình trở nên to lớn hơn, thấy bản thân không còn là ngườibị áp bức nữa.
Tâm lý có sự thay đổi, cô ưỡn ngực thẳng lưng bước đinghênh ngang kiêu hãnh.
Đỗ Lôi Ty cứ mũi hếch lên trời theo sếp tổng vào nhà,lơ đãng một cái, ngã nhào xuống đất. Cô bò rạp dưới đất như một con rùa, quayđầu nhìn lại, cô choáng vá
Ở cửa lại có một bậc thềm rất cao chẳng trách người tabảo khó vào nhà giàu! Đỗ Lôi Ty xem như đã đích thân trải nghiệm.
Đỗ Lôi Ty bỗng cảm thấy sếp tổng cố ý không báo côbiết có bậc cửa, ai bảo lúc nãy cô sập cửa xe của anh lại? Cho cô ngã một lầnđã được coi là rất từ bi rồi.
Nhà tư bản đúng là không bao giờ để mình thua thiệt.
Sau khi hiểu ra đạo lý ấy, Đỗ Lôi Ty quyết định saunày cứ nên khiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-can-lay-chong-khong/205597/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.