Chíntháng sau, tại phòng bệnh khoa sản trong bệnh viện nào đó của thành phố A
ĐỗLôi Ty thẫn thờ nhìn phần bụng nhô cao của cô.
Mớingày nào cô phát hiện mình mang thai, thoắt cái đã chín tháng rồi, bây giờ nhớlại còn tưởng đang nằm mơ vậy.
Chíntháng trước, Liêm Tuấn chạy đến thành phố G đón cô vợ bỏ trốn từ nhà mẹ vợ về,hai người vừa đến thành phố A thì cô đã nhận được điện thoại của Chu Dao Phi,bảo cô đến đi bệnh viện với cô nàng nhanh lên.
Thìra Chu Dao Phi phát hiện mình đã chậm kinh hơn một tuần, muốn nhờ Đỗ Lôi Ty đicùng cô đến bệnh viện kiểm tra xem có phải là có rồi không.
Haingười đến bệnh viện, Chu Dao Phi lấy số, đóng tiền khám, sau đó đi vệ sinhtrước. Lúc ra, sắc mặt cô nàng nặng nề, miệng lảm nhảm: “Khỉ thật! Kiểu gì thế này!Đợi tớ trả tiền rồi nó mới tới!” Thì ra lúc cô nàng đi vệ sinh mới thấy “bàbác” đã đến rồi.
Đểkhông lãng phí mấy chục tệ kiểm tra, Chu Dao Phi chuyển sang Đỗ Lôi Ty.
“TyTy, bao lâu rồi câu chưa thấy “bà bác hả?”
ĐỗLôi Ty nghiêng đầu nghĩ ngợi: “Tháng này hình như chưa đến…”
Thếlà Chu Nữ Vương đập bàn: “Thế thì là cậu, đi kiểm tra!”
Thếlà, một lần kiểm tra miễn phí đã lôi cái tên vừa mới hình thành, sắp sửa hànhhạ cô suốt chín tháng, ra trước anh sáng, cầm tờ xét nghiệm mà Đỗ Lôi Ty ngẩnngười.
Sao…sao lại có rồi?
Lúcbiết Đỗ Lôi Ty mang thai, sếp tổng của chúng ta đang ở tỉnh khác bàn một hợpđồng rất quan trọng, nhận được điện thoại của vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-can-lay-chong-khong/1276556/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.