Sáng sớm thứ Bảy, gió nhẹ trời trong.
Đỗ Lôi Ty đi rakhỏi phòng, tư thế đi có vẻ kỳ quặc.
Thím Ngô vừa hayđi ngang, thấy Đỗ Lôi Ty liền nhiệt tình chào hỏi: “Thiếu phu nhân, chào buổisáng.”
“Chào buổi sáng…”Đỗ Lôi Ty phều phào trả lời.
“Thiếu phu nhân,cô không khỏe ở đâu à? Sao trông có vẻ tiều tụy thế?”
Thím Ngô nhìn mặtđoán ra rồi, Đỗ Lôi Ty bỗng muốn khóc.
Tiều tụy? Khôngtiều tụy mới lạ! Tối quá, sau khi sếp tổng lái xe đưa cô về, thái độ cực kỳ dịudàng. Cô vốn ngỡ sếp tổng lần này cuối cùng đã thay đổi tính tình, hiểu ra rồi,sói xám hóa thành bạch mã hoàng tử rồi!
Kết quả…
Sự thực chứngminh, sói xám chính là sói xám, dịu dàng đến mấy thì cũng vẫn ăn thịt.
Đỗ Lôi Ty bây giờchỉ muốn ngâm nga một bài thơ: “Lầu nhỏ tối qua lại gió Đông, chuyện giường vấtvả quay đầu nhìn trăng sáng.” T_T
Ôm eo xuống lầu,Liêm Tuấn đang ăn sáng, bà Liêm An Na cũng ở đó. Thấy cô đi xuống, Liêm Tuấnliếc nhìn cô một cái, khóe môi thấp thoáng một nụ cười.
Đỗ Lôi Ty bỗng cảmthấy lông tơ trên người dựng đứng, những vết đỏ ở cổ đang nóng rực lên, bỏngrát.
“Mẹ, chào buổisáng.” Cô yếu ớt chào hỏi, tự động ngồi xuống cạnh Liêm An Na. Bây giờ so rathì bà mẹ chồng chỉ động khẩu không động thủ so với ông chồng không động khẩuchỉ động thủ, thực sự là… quá tốt! T_T
Bà Liêm An Na xemra không để ý gì nhiều, uống một ngụm cà phê rồi hỏi Liêm Tuấn: “Những thứ cầnchuẩn bị đã xong hết chưa?”
Liêm Tuấn khôngđáp, nhìn Đỗ Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-can-lay-chong-khong/1276551/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.