Một buổi tối đẹp trời, có lẽnhững phu nhân nhà giàu của những nhà khác đang ngồi xung quanh vàn chơi mạcchược, cho dù là những bà thím trong các tiểu khu suốt ngày mắng nhiếc ôngchồng vô dụng, có lẽ cũng đang vừa cắn hạt dưa vừa xem tivi. Chỉ mỗi Đỗ Lôi Tyvừa mới tăng cấp thành sếp tổng phu nhân đích thực, nhưng lại khoanh chân ngồitrên giường đánh … tiểu nhân.
Đạo cụ là con chó bông đầugiường, ngoài ra còn có thêm đôi dép lê.
“Đánh cái đầu tiểu nhân này!Dám phớt lờ ta!” Đỗ Lôi Ty đánh một lúc, nhớ lại sáng nay từ khách sạn ra, sếptổng không nhắc gì đến cô như thể không quen biết, cũng không nhớ xem tối quađã đối xử với cô thế nào! Quả nhiên Chu Dao Phi nói đúng, đàn ông có tiền đềukhông đáng tin!
“Đánh cái tay tiểu nhân này, choanh hết ôm em họ!” Sếp tổng phớt lờ cô thì thôi, lại còn bế con bé Hác côngchúa đáng ghét, vẻ mặt ông anh tốt bụng lắm ấy, trở thành một ví dụ trái ngượcvới thái độ với cô. Con bé ác độc kia thì rất đắc ý, đuôi muốn dựng thẳng lêntrời, ánh mắt nhìn cô như nhìn vợ bé ấy.
Mi mới là vợ bé, cả nhà mi đềulà vợ bé!
Đỗ Lôi Ty gào thét trong lòng,lại cầm dép lê lên đánh vào bụng con chó bông: “Đánh bụng đồ tiểu nhân, xem cócơm mà ăn không?”
Nói ra thì càng tức, tối quadù sao cô cũng phối hợp làm “thể dục kịch liệt”, sếp tổng lại ngay cả thức ăncũng không gắp cho cô miếng nào, cứ gắp cho Hác công chúa, bảo ăn nhiều để bổsung dinh dưỡng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-can-lay-chong-khong/1276536/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.