Edit: Mạn Già La
Ngày hôm sau trước khi đi làm Kiều Ngộ An gọi điện cho Triển Đồ, điện thoại vang rất lâu mới bắt máy, nghe máy rồi nhưng đầu dây bên kia cũng không có âm thanh gì, Kiều Ngộ An đưa điện thoại cách khỏi tai xác định đối diện đúng là đang nghe xong mới hỏi:
“Triển Đồ?”
“Ờ.” Triển Đồ đáp lại, nghe có chút không kiên nhẫn.
Kiều Ngộ An cũng không quan tâm, chuyện đổi khóa hẳn là Triển Đồ làm, và có lẽ y cũng hiểu giữa anh và Thời Niên xuất hiện vấn đề gì, cho nên thờ ơ với anh cũng là điều dễ hiểu, dù sao nguyên tắc sống của y là chỉ cần Thời Niên được vui vẻ là được.
“Thời Niên có khỏe không?”
Kiều Ngộ An cảm thấy dựa vào tính tình của Triển Đồ, phần lớn là y sẽ giễu cợt anh, hoặc là mắng mỏ đôi câu, nhưng không ngờ là y lại không hề có ý nghĩ này mà chỉ im lặng, ngay lúc Kiều Ngộ An cảm thấy Triển Đồ có lẽ không nói, y mở miệng, nói:
“Lúc trước tôi đã không nên để anh xuất hiện bên cạnh anh tôi.”
Kiều Ngộ An không biết câu này có ý gì, nhưng từ giọng điệu của Triển Đồ, anh có thể nghe ra Thời Niên cũng không được tốt lắm.
“Thời Niên bị sao vậy?” Kiều Ngộ An lo lắng hỏi.
“Không có gì.” Triển Đồ nói, “Chỉ cần sau này anh không xuất hiện nữa, anh ấy sẽ tốt thôi.”
Nói xong Triển Đồ trực tiếp cúp điện thoại, lúc Kiều Ngộ An gọi lại đã là tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-benh/1899810/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.