Edit: Mạn Già La
Kiều Ngộ An bảy giờ sáng ngày hôm sau lên máy bay, thời gian gấp gáp đến mức không có thời gian đi gặp Thời Niên, anh chỉ có thể gọi điện cho Triển Đồ sau khi xuống máy bay.
Triển Đồ gắt gỏng khi nhận cuộc gọi từ Kiều Ngộ An:
“Tốt nhất là anh đừng có nói cho tôi là anh tôi đã có chuyện.”
“Vậy thì không.” Kiều Ngộ An nói với Triển Đồ ở đầu dây bên kia trong lúc chờ lấy hành lý, “Nhưng Thời Niên tối qua hình như không được ổn, cũng không cho tôi ở bên cạnh cậu ấy, trước lúc đi tôi có đi xem cậu ấy, cậu ấy ngủ ở trong tủ quần áo, hôm nay tốt nhất cậu đi gặp cậu ấy đi.”
Bên Triển Đồ im lặng vài giây, ngay lúc Kiều Ngộ An chuẩn bị nghe Triển Đồ chất vấn, nhưng không ngờ Triển Đồ chỉ ‘ừ’ một tiếng rồi nói:
“Tôi biết rồi.”
Nói xong thì cúp máy, khiến Kiều Ngộ An có hơi bất ngờ.
——
Lúc Triển Đồ đến biệt thự số 4, Thời Niên chỉ vừa mới ngủ dậy, đang ngẩn người nhìn hộp giữ tươi trên bàn ăn, Triển Đồ bật đèn đi tới:
“Sao không ăn mà nhìn chi vậy?”
Thời Niên liếc y một cái, không nói chuyện.
Trước khi hắn xuống lầu có đến thư phòng, nhìn thấy mảnh giấy Kiều Ngộ An để lại cho mình, hắn không biết tối hôm qua Kiều Ngộ An về lúc mấy giờ, rồi nấu cơm trong tình huống thế nào, nhưng Thời Niên quan tâm không phải điều này, quan trọng là anh sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-benh/1899787/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.