Edit: Mạn Già La
Kiều Ngộ An ngớ ra tầm một phút mới phản ứng được lời này chính là Thời Niên nói.
Xét từ vẻ mặt của Thời Niên, dường như hắn cũng không cảm thấy lời này có vấn đề gì, thậm chí còn là điệu bộ hỏi nghiêm túc, nhưng Kiều Ngộ An lại có thể cảm giác được rõ ràng tim mình đập có chút nhanh hơn, thậm chí anh còn có một loại cảm giác bị trêu chọc khó hiểu.
Dù sao giọng điệu và nội dung trong lời Thời Niên nói, bạn muốn nói là ghen cũng có người tin.
Là nghĩ nhiều rồi chăng?
Hay là anh coi những lời Khương Chanh nói với mình là thật?
Nhưng mặc kệ là nguyên nhân gì, Kiều Ngộ An cũng không để mình suy nghĩ nữa, anh mỉm cười:
“Xem chứ, đương nhiên phải xem, sao lại không xem được?”
Thời Niên không nói gì, cũng hoàn toàn không biết trong khoảng thời gian Kiều Ngộ An im lặng rốt cuộc nghĩ cái gì, hắn không hề có cảm giác gì cất bước lên lầu, Kiều Ngộ im lặng vài giây thở dài một hơi, cũng đi theo.
Trong phòng ngủ của Thời Niên, Kiều Ngộ An lấy hộp thuốc ra, lúc này Kiều Ngộ An không nhìn thấy hình ảnh Thời Niên cởi áo, bởi vì hôm nay Thời Niên mặc áo phông cộc tay trong áo ngủ, cho dù cởi ra cũng không làm người ta nghĩ bậy bạ được, hôm nay Kiều Ngộ An đã nghĩ lung tung quá nhiều, lần này có gì cũng phải chỉnh đốn lại tâm tư của mình.
Không đụng nước, uống thuốc đúng giờ, vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-benh/1899783/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.