Edit: Mạn Già La
Lúc Thời Niên tỉnh dậy đã là trưa ngày hôm sau, căn phòng không còn là màu đen quen thuộc, hắn gần như muốn bật dậy ngay lập tức.
“Đừng cử động.” Kiều Ngộ An đứng dậy đi tới giữ Thời Niên lại: “Nếu vết thương của cậu lại hở ra nữa thì tôi chỉ còn cách đưa cậu đến bệnh viện.”
Thời Niên nhìn Kiều Ngộ An, vẻ mặt có chút đờ đẫn, hắn có thể ngay lập tức phản ứng được trong phòng có điều không đúng, nhưng vừa nhìn thấy Kiều Ngộ An lại không có phản ứng ngay, có lẽ cũng không nghĩ tới anh sẽ lại không mời mà đến, đến khi nhận ra trước mặt thật sự có người như vậy, hắn muốn trốn theo bản năng, song Kiều Ngộ An lại càng ấn chặt cổ tay hắn:
“Cậu không nhúc nhích tôi sẽ buông cậu ra.”
Thời Niên không thể nào tin Kiều Ngộ An, bất cứ một ai không quen thuộc đều khiến hắn sợ hãi vô cùng, nhất là tư thế áp chế hắn bây giờ của Kiều Ngộ An giống hệt chuyện năm xưa, hắn gần như dùng toàn bộ sức lực giãy giụa, ngay cả Kiều Ngộ An cũng không kìm được.
Kiều Ngộ An nhận ra được điều không đúng, lập tức buông Thời Niên ra:
“Tôi buông, tôi buông, cậu bình tĩnh chút, tôi không đụng vào cậu, cậu coi chừng miệng vết thương, không thể nứt ra nữa đâu.”
Kiều Ngộ An buông Thời Niên ra, lùi lại vị trí cách Thời Niên không quá gần, nhìn hắn.
Không còn sự kìm chế và đụng chạm của Kiều Ngộ An, Thời Niên dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-benh/1899777/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.