Khi Ngô Hiểu Dao tiến vào trong, toàn bộ tất cả ánh mắt bên trong phònglàm việc đều nhìn về phía cô, Dạ Thiên Ưng vốn bình tĩnh nãy giờ cũngcảm thấy lo lắng.
Anh không muốn để cô nhìn thấy cảnh này, nhìn thấy anh đối mặt với cảnhsát. Đôi mắt anh nhìn chăm chú vào người cô, muốn cô nhanh chóng rờikhỏi đây. Nhưng cô lại không đi.
Ừ, cô không đi, mìm cười nhìn thẳng vào Tiếu Thiên Dạ.
"Cảnh sát Tiếu phải không? Anh mới vừa nói trong tay Tổng giám đốc Hàncó súng, Chủ tịch Dạ cũng không thoát khỏi liên can đúng không?"
"Đúng vậy!" Tiếu Thiên Dạ lạnh lùng gật đầu.
"Vậy tôi hỏi ngược lại anh một câu, nếu như trên người cấp dưới của anhcó giấu thuốc độc hại vậy anh có phải cũng dính liếu đến họ hay không?Chúng ta là con dân của ngài Thủ Tướng, nếu như tôi phạm tội, có phảiông ấy cũng không thoát khỏi liên can?" Giờ phút này, nét mặt cô là sựchững chạc và mang đầy sự áp bức, cô chất vấn lời nói vừa rồi của TiếuThiên Dạ, nói trúng tim đen của nó, khác xa hoàn toàn hình dáng trẻ concủa mình.
Bọn Lăng Thánh Long, Lăng Thánh Quân, Hàn Tuấn Hi và cả Hạ Uyển Uyển đều đứng tại chỗ mà sững người, Ngô Hiểu Dao của bây giờ và cái người đitheo chân bọn họ lúc trước hoàn toàn không giống nhau.
Dạ Thiên Ưng thì ngồi trên ghế làm việc đã biết rõ cô là người như thếnào, nhìn cô ngốc nghếch thế thôi, chứ so với ai thì cũng thông minhphết, nhưng vậy có được không? Bảo cô tham gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-tho-ngay-dung-hong-tron/1880915/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.