Từ bên ngoài nhìn vào nơi này chỉ là một căn phòng nhỏ âm u, nhưng quan cảnh bên trong hoàn toàn khác biệt.
Một chiếc đèn lưu ly chiếu sáng cả căn phòng, ghế salon êm ái bằng da thậtchiếm cứ nửa căn phòng. Điểm bắt mắt nhất trong căn phòng này chính làtấm cửa sổ sát đất.
Ở bên ngoài nhìn vào căn bản không cách nàonhận biết được trong phòng có tấm cửa sổ, nhưng ngồi bên trong lại cóthể biết rõ nhất cử nhất động ở trong đại sảnh.
Cô gái quyến rũkia đang ngổi bắt chéo hai chân trên ghế, thấy Dạ Thiên Ưng đến, khóemiệng liền nở ra nụ cười nịnh nọt: "Anh Thiên Ưng. . ." Chậm rãi đứngdậy, đi tới trước mặt của hắn, đem ngón tay thon dài phủ lên lồng ngựcto lớn tráng kiện: "Người ta chờ anh lâu rồi."
Dạ Thiên Ưng không nói lời nào, con ngươi lạnh lẽo như băng chợt lóe sáng, nâng tay nớilỏng cà vạt trên cổ, đẩy cô gái ra, cong người ngồi xuống chiếc ghếsalon.
Hai cánh tay hắn giang ra khoác trên chỗ tựa của sofa,hai chân mở rộng, bộ dạng rất giống chữ 'Đại' (là chữ này nè các bạn 大,đây là chữ của Trung Quốc, tác giả đang ám chỉ tướng ngồi của Dạ ThiênƯng giống như vậy).
Cô gái thấy vậy, nhiệt tình ngồi xuống, vươn tay vội vàng tháo cà vạt của hắn.
"Không cần phiền phức như vậy !" Dạ Thiên ưng lạnh lùng mở miệng, ánh mắt nhìn thẳng đại sảnh, ngón tay duỗi ra chỉ thẳng vào hạ thể của mình: "Trựctiếp ngồi lên."
Tiếng nói hài hước vừa phát ra, cô gái thoáng sửng sốt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-tho-ngay-dung-hong-tron/1880702/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.