Chương trước
Chương sau
Editor: Lục NặcỞ thật sâu bên trong khu rừng rậm, nơi trăm hoa đua nở, có một đầu sói hoang tinh tráng đang xâm phạm thiếu nữ khoác chiếc áo choàng màu đỏ.
Chỉ thấy đầu sói kia đứng thẳng hai chân, tay trước đầy lông giữ chặt eo nhỏ của thiếu nữ, phần eo thô to liều mạng luật động. Đôi tay nhỏ bé của thiếu nữ đặt trên thân cây, thân thể lay động liên hồi, hai chân mở rộng lộ ra hoa huyệt ướt át đầm đìa, tùy ý sói hoang đưa nàng tới ranh giới của sự dục tiên dục tử.
Sói hoang vừa đong đưa vòng eo, vừa lặng lẽ cười nói với Khăn Đỏ.
“Khăn Đỏ, tại sao em lại phun ra nhiều nước như thế?”
“A… Bởi vì… Dã Lang ca ca đang làm em… A…”
“Khăn Đỏ, tại sao giọng nói của em lại dâm đãng như vậy?”
“… Đó là bởi vì… A… Lang ca ca khiến em rất thư thái…”
“Khăn Đỏ, tại sao tiểu huyệt của em lại chặt như thế?”
“… Bởi vì… Không muốn Lang ca ca rời đi a… A… A a a…”
Lời nói của Khăn Đỏ khiến Đại sói hoang kích động vô cùng, càng thêm đẩy nhanh tốc độ dưới thân. Chỉ thấy hoa huyệt nho nhỏ kia của Khăn Đỏ bị cự căn sói đen tách ra, mãnh liệt đưa đẩy khiến mật hoa vốn trong suốt biến thành bọt nước trắng xóa, khiến nơi ái ân nhìn qua dâm mị vô cùng.
Thân hình mảnh khảnh của thiếu nữ theo sự va chạm của sói hoang không ngừng chớp lên, giống như tùy thời đều có thể bị sói hoang vặn gẫy, hai mắt trong suốt trước kia cũng đã mất đi tiêu cự, thay thế bằng một tầng sắc thái tình dục.
Cái miệng nhỏ của nàng khẽ nhếch lộ ra đầu lưỡi thơm ngọt, Đại sói hoang nhịn không được dùng lưỡi to dài của mình cuốn lấy đầu lưỡi xinh đẹp của Khăn Đỏ, tiếng chậc chậc và tiếng hai người giao triền cứ thế hòa vào với nhau. Cùng lúc đó, nó nhấc một chân thon dài của Khăn Đỏ lên, đặt đùi nàng trên cánh tay sói của mình, đồng thời nó còn dùng móng vuốt sói vuốt ve đầu vú Khăn Đỏ.
“Ngô ngô… Hô a… Lang ca ca…”
Khăn Đỏ vô lực rên rỉ, lúc Đại sói hoang buông cái miệng nhỏ nhắn của nàng ra, Khăn Đỏ có chút ủy khuất nhìn nó, phảng phất giống như đang kháng nghị Đại sói hoang không thương hoa tiếc ngọc, mặc sức chà đạp bản thân.
Nhìn thấy dáng vẻ đáng thương ấy của Khăn Đỏ, Đại sói hoang càng vui vẻ, nó nắm lấy nhũ tiêm đầy đặn của Khăn Đỏ, rất là hạ lưu nói: “Khăn Đỏ, tại sao bộ ngực của em lại lớn thế chứ?”
“Bởi vì… Bởi vì mỗi ngày đều được Lang ca ca vuốt ve a…” Khăn Đỏ đỏ mặt trả lời.
Từ cái lần Khăn Đỏ bị sói hoang ăn qua, nàng đã không thể thoát khỏi sự dụ hoặc của Đại sói hoang. Mỗi lần ra khỏi nhà, chỉ cần nhìn thấy Đại sói hoang tựa lưng lên cây ở lối vào khu rừng già chờ nàng, là nàng lại không nhịn được đi theo bước chân của nó, tiến sâu vào bên trong rừng rậm.
Bọn họ sẽ giống như lần đầu tiên, đi tới nơi trăm hoa đua nở kia. Lúc này, Đại sói hoang sẽ bổ nhào lên người Khăn Đỏ, bắt đầu chà đạp thiếu nữ đáng yêu.
Nó vén cao cái váy của Khăn Đỏ lên, cởi quần nhỏ của nàng ra, dùng đầu lưỡi tà ác ra vào hoa kính của nàng. Đến khi Khăn Đỏ nức nở liên tục, tiểu huyệt không ngừng co rút, Đại sói hoang sẽ dùng bàn tay lông tách tiểu huyệt phấn nộn của Khăn Đỏ ra, dùng gậy sói thô to nóng bỏng cứng rắn của mình cọ xát ngoài cánh hoa, rồi mới tà ác hỏi: “Khăn Đỏ, có muốn được ta ăn không?”
Ban đầu Khăn Đỏ còn thẹn thùng lắc đầu, nhưng sau khi nghe Đại sói hoang ra vẻ hung ác nói: “Nếu em không để ta ăn thì ta sẽ đi ăn người khác!”
Nàng liền ấm ức kêu lên: “Không… Đừng mà… Em, em cho ngài ăn là được… A a a a a…”
“Rống ô ô ô ô nha!”
Mỗi lần như thế, máu nóng sẽ lao thẳng lên đầu Đại sói hoang, kích động tới nỗi nó phải gầm lên một tiếng, hung hăng đâm côn thịt sói của mình vào trong tiểu huyệt ướt đẫm của Khăn Đỏ, bắt đầu vui vẻ vận động như pít-tông.
Quả thật tiểu huyệt của Khăn Đỏ rất dâm đãng nhưng cũng rất đẹp. Sau khi Đại sói hoang ăn Khăn Đỏ, nó không còn muốn ăn giống cái khác nữa. Dù tiểu huyệt của Khăn Đỏ đã làm vài lần nhưng vẫn chặt chẽ và ẩm ướt như cũ, khiến trong đầu nó thời thời khắc khắc đều chỉ có một mình Khăn Đỏ, mỗi ngày phải nhìn thấy nàng, làm nàng nó mới vui vẻ.
“Lang ca ca… Lang ca ca… Người ta không được… A a… Đợi lát nữa người ta còn phải vào trong thôn bán hoa đổi vài thứ về nhà, ngài như vậy… Người ta không đi được”. Sau khi bị sói hoang đâm trăm cái ngàn cái, toàn thân Khăn Đỏ mềm nhũn, tê dại. Cuối cùng nàng không nhịn được bắt đầu xin tha.
Lúc này Đại sói hoang vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn, bởi vậy nó liếm miệng sói rồi nói: “Tiểu bảo bối, em muốn đổi cái gì, lát nữa Lang ca ca sẽ chuẩn bị cho em là được rồi”.
“… Lang ca ca… Ngài thật tốt với em… A a…”
“Đương nhiên rồi… Bởi vì người mà Dã Lang ca ca yêu nhất chính là Khăn Đỏ đấy… Chỉ cần có thể ở cùng tiểu bảo bối thì bảo Dã Lang ca ca làm gì ta cũng nguyện ý làm… Ao ô…”
Đại sói hoang hung hăng đâm côn thịt sói lên miệng tử cung của Khăn Đỏ, sau đó bắn hết toàn bộ trọc dịch nóng bỏng vào trong cơ thể nàng, hoa tâm của Khăn Đỏ vì vậy mà nóng lên, khoái cảm lao thẳng lên đầu, toàn thân mềm nhũn chỉ muốn ngất đi.
Sau khi Đại sói hoang rút phân thân ra, giữa hai chân thiếu nữ chảy xuống vô số trọc dịch đặc sệt, khiến cánh hoa phấn nộn càng thêm kiều diễm dâm mị. Bởi vì được dâm dịch khi Đại sói hoang và Khăn Đỏ giao hoan chăm chút cộng thêm việc chứng kiến quá trình Khăn Đỏ sa đọa nên trăm hoa trong phiến rừng rậm này cũng tươi tốt hơn dĩ vãng rất nhiều.
Cả người Khăn Đỏ vô lực, chỉ có thể tùy ý Đại sói hoang đặt nàng lên trên mặt cỏ. Sau khi Đại sói hoang nồng nhiệt hôn nàng một cái, mới phe phẩy đuôi xoay người đi chuẩn bị vật phẩm cho Khăn Đỏ.
Khăn Đỏ nằm trong giữa rừng hoa, giữa hai chân vẫn có thể cảm nhận được bạch dịch nóng bỏng đang chảy ra khỏi cơ thể, khuôn mặt nàng phiếm hồng nhìn lá cây che kín bầu trời. Khăn Đỏ biết, nàng đã không thể rời khỏi Đại sói hoang nữa rồi, chỉ cần Dã Lang ca ca muốn ăn nàng, thì thân thể sa đọa của nàng sẽ chảy ra mật nước, khát vọng nó tà ác giữ lấy.
Tuy Khăn Đỏ trách cứ bản thân sa đọa, nhưng lại không nhịn được cảm thấy ngọt ngào khi Đại sói hoang đối tốt với nàng. Còn nhớ rõ ngày nào đó, mẹ sai Khăn Đỏ đi mua da lông với thợ săn, kết quả nàng không kìm lòng được bị Đại sói hoang dụ hoặc, lại đi theo Đại sói hoang tới phiến rừng rậm mà nàng bị thất trinh, tùy ý Đại sói hoang không ngừng xâm phạm.
Chờ tới khi Đại sói hoang buông tha nàng thì sắc trời đã tối mất rồi, bấy giờ Khăn Đỏ mới nhớ tới lời mẹ dặn, nhịn không được khóc to. Sau khi Đại sói hoang biết được lý do nàng nỉ non, bèn lập tức chạy về hang sói của nó, cầm một khối da Lộc xinh đẹp tới cho Khăn Đỏ, để khi nàng trở về sẽ không bị cha mẹ quở trách.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.