Tiết tự học kết thúc, Tô Nhuyễn còn chưa lấy lại tinh thần từ lời nói của Kha Tùng Ứng.
Cô sờ vành tai, có chút nóng.
Buổi sáng có tiết tiếng Anh, giáo viên phát bài thi xuống, cho cả lớp làm bài trắc nghiệm nhỏ.
Tô Nhuyễn có điểm là điểm đọc viết, có thể mang tai nghe nghe đọc, chỉ là không thể một mình điền đáp, cho nên lúc kiểm tra đều có giám thị chuyên môn ở bên cạnh trợ giúp.
Ngoài ra, bài trắc nghiệm nhỏ này bắt chước đề thi nào đó, cô đều viết ở trên bài thi, không chỉ một đáp án.
Tiết học thứ hai kết thúc, giáo viên cùng một loạt học sinh đi lên trước thu bài.
Kha Tùng Ứng nhướng lông mày đứng lên, cầm lấy bài thi của chính mình nghênh ngang đi lên trước thu bài, tư thế kia, không biết còn tưởng rằng xã hội đen lại đây thu tiền bảo kê.
Khi đến chỗ Tô Nhuyễn thu bài, anh đem bài của mình cùng bài cô đặt lên nhau, khi tay vừa thu bài xong, đốt ngón tay thon dài như có như không cọ vào dưới cằm cô.
Tô Nhuyễn đỏ mặt lên, không dám nói gì, chỉ cắn môi ngồi bất động tại chỗ của mình.
Kha Tùng Ứng thu bài thi xong đưa đến bục giảng, khi trở về nhìn thấy mặt cô đỏ bừng, khóe môi cong lên, trên mặt đều ý cười, kia cười mang theo vài phần ngạo mạn, càng thêm đẹp trai, các nữ sinh trong lớp nhìn đến đứng hình, nhịn không được lặng lẽ cúi đầu đỏ mặt.
Có Kha Tùng Ứng ở đây, hầu như trong lớp không ai dám bắt nạt Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-mu/221160/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.