Mặc dù chưa tới thời gian tan học, nhưng Tô Nhuyễn là học sinh đặc biệt nên bác bảo vệ cửa trước mặt được lệnh cho cô đi qua.
Cô đi đến trước mặt, cùng bác bảo vệ cửa chào hỏi, bước chân rẽ trái.
Đi được một đoạn đường, cô cẩn thận nghe, phía sau không có tiếng bước chân của Kha Tùng Ứng.
Cô không quan tâm nữa, tiếp tục đi về phía trước.
Kha Tùng Ứng trèo tường ra tới, chạy một đoạn đường mới chạy đến trước mặt Tô Nhuyễn, thở phì phò kêu lên “Tô Nhuyễn!”
Tô Nhuyễn đang đứng chờ ở cây đèn giao thông, nghe thấy giọng nói của anh, trong lòng bất giác thả lỏng.
“Ngày mai cuối tuần, em tới dạy bù cho anh được không?” Kha Tùng Ứng vẫn còn thở dốc “Mẹ nó, nóng muốn chết.”
“Tôi……” Tô Nhuyễn đang muốn từ chối, liền nghe anh nói tiếp “Hai trăm một giờ, không tới anh tìm người khác.”
Cô mím môi “Cậu tìm người khác đi.”
Kha Tùng Ứng bước chân xa hơn một chút, một lúc sau, anh lại chạy đến trước mặt cô “Người khác không giỏi, em giỏi, anh tới tìm em.”
“……”
Anh đi theo phía sau, giọng nói mang theo tiếng cười “Nhà anh có Nhà Thờ Đức Bà Paris bản bìa cứng, còn có nhạc kịch, em không muốn xem sao?”
Tô Nhuyễn rõ ràng do dự.
“Còn có nước mơ chua.” Anh tăng thêm phần dụ dỗ “Trừ bỏ nước mơ chua, còn có các loại đồ uống mà em chưa uống qua.”
Tô Nhuyễn cắn môi, “Trước 5 giờ rưỡi tối, tôi muốn về nhà, tôi không thể để ba mẹ biết, bọn họ buổi sáng 7 giờ sẽ đi làm.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-mu/221150/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.