Trong trí nhớ Tô Nhuyễn không có loại nơi như này, cô biết công viên giải trí, biết khu trò chơi điện tử.
Cô có nghe bạn học bàn luận qua.
Nhưng cô không có đi.
Cô sợ hãi những nơi có nhiều người, sẽ cảm thấy mình không hòa hợp được, thật giống như, toàn thế giới chỉ có mình cô là người mù.
Trong tay cô bị Kha Tùng Ứng lấp kín bởi một cây búa, cây búa hình dáng ra sau, cô không rõ lắm, nó dùng để làm gì.
Bàn tay bị Kha Tùng Ứng nắm lấy, hơi thở anh rất gần, là ở bên tai.
Anh dựa vào phía sau cô, khống chế cổ tay của cô, giải thích quy tắc trò chơi cho cô nghe “Cái này gọi là đập chuột đất, cậu cẩn thận nghe âm thanh, lúc con chuột đất chui ra sẽ có âm thanh, cậu nghe theo âm thanh đập thật mạnh đập tiếp…… Đập!”
Một lần đập xuống, cánh tay Tô Nhuyễn bị rung đến tê dại.
Cô mơ hồ nghe được âm thanh của con chuột đất, bị Kha Tùng Ứng thủ sẵn chiến thuật lúc sau đập tới bốn con chuột đất, anh buông lỏng tay, nhìn về phía cô nói “Cậu thử xem.”
Tô Nhuyễn nghiêng tai lắng nghe, lúc con chuột đất chui ra, sẽ phát ra tiếng cười khiêu khích, cô cầm cây búa đập xuống, con chuột đất sẽ phát ra tiếng kêu khóc.
Cô dần dần phát hiện ra có thể giải toả tâm trạng được vài phần, hai tay giơ cây búa lên không ngừng nâng lên, đập xuống.
Nâng lên, đập xuống.
Trong đầu như là đang đánh vào những bạn học đã coi thường cô.
Nghe tiếng khóc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-mu/221144/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.