Trước khi tan học, Kha Tùng Ứng đi qua ban 13, để nói chuyện cùng với đám người trong lớp kia, sau đó đạp xe ra về.
Tô Nhuyễn đang đợi ở cửa.
Cô phải trở về sau giờ học buổi tối, giai đoạn về nhà này là thời gian dư dả duy nhất mà họ có thể ở cùng với nhau.
Kha Tùng Ứng đạp xe dừng lại ở trước mặt cô, nhét rất nhiều kẹo vào trong túi áo cô, trên tay anh còn để lại một viên kẹo, hương đào.
Anh bóc vỏ, đem viên kẹo bỏ vào trong miệng, nói với Tô Nhuyễn "Đoán xem anh mới vừa ăn viên kẹo vị gì."
Tô Nhuyễn tiến lại gần anh, cô đối mặt với anh thật kỹ, hơi thở rất gần, Tô Nhuyễn theo bản năng lùi ra sau một bước, đỏ mặt nói "Vị đào."
"Trả lời đúng rồi, có phần thưởng." Anh cười vỗ vỗ yên sau "Lên xe trước đã."
Cô sờ soạng ngồi lên xe, bàn tay nắm chặt lấy áo của anh.
"Muốn thưởng cái gì?" Anh vừa chạy xe vừa quay đầu lại hỏi.
"Anh chạy xe đàng hoàng..." Cô nắm chặt áo của anh, mím môi nhỏ giọng nói "Em không cần phần thưởng."
"Anh càng muốn thưởng cho em nhiều hơn nữa." Anh lái xe rẽ sang trái, dừng lại rồi đi đến cửa sau của tiệm net.
Tô Nhuyễn nắm lấy cánh tay anh, tim đập rất nhanh "Kha Tùng Ứng, đây là đâu?"
"Đừng sợ." Anh đỡ cô, vào bằng cửa sau, lập tức đi lên lầu 2, bên trong có đặt một chiếc ghế sô pha màu xám, bốn chiếc máy tính trên bàn không có một bóng người.
Anh đóng cửa lại, đem Tô Nhuyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-mu/1113989/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.