“Vậy cũng chưa chắc đâu nha,nói không chừng hoàng thái tử củachúng ta lợi hại hơn, các người không thấy được các tình nhân vì hắn màmuốn chết sao?”
“Ha ha, ngươi lại không cùng thử qua với hắn, làm sao mà biết hắn lợi hại bao nhiêu?”
Mấy người giúp việc vây quanh cùng nhau líu ríu thảo luận,nhìn thấy ÔnHinh từ trên đi xuống,liền bị các chị lớn tuổi hơn giữ lại, nháy mắthỏi ”Ai ya,Ôn Hinh,em nói một chút đi hai người đàn ông này em thíchloại nào?”
Ôn Hinh khó xử nhíu mày,hai người đàn ông kia không phải là stye của cô nha!
“Tôi đã nó vớii chị Lộ Lộ rồi,chị cũng đừng làm Ôn Hinh khó xử,chị nhìn dáng người nhỏ nhắn của cô bé này xem làm sao có đàn ông múôn đè lên ngườiđược a???”
Nói xong mọi người lại có một trận cườivang,Ôn Hinh cũng quen với những lời trêu chọc như vậy,cũng không tứcgiận,so với các chị ấy Cô xem như may mắn, ít nhất cô còn chưa bị ngườiđàn ông nào dán lên người.
Buổi tối lúc mười giờ,thay xong quần áo làm việc,Ôn Hinh mới vừa ra khỏi cửa quán bar, phíatrước lại tràn vào một đám người,cô tránh đừơng để cho bọn họ đi vào lại bị một trọnglực lớn đụng vào người,một bóng đen trước mặt cô đi rangoài,cô nhìn một người đàn ông ở bên cạnh đầu tóc màu vàng,đường nétbên mặt rất đẹp,trên ngón tay có đeo một chiếc nhẫn hồng trong suốt sáng chói,tỏa ánh sáng mê ly,chiếc nhẫn đó,cô dường như đã nhìn thấy đâurồi……
Ngay sau đó, lại có thêm năm sáu người theongười đàn ông đó đi ra ngoài, Ôn Hinh mới nhớ tới ,vừa rồi người đàn ông kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/31702/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.