Ôn Hinh đứng sau lưng Mạc Tư Tước cô thấy Giản Ny kia quả là xinh đẹp nha!Thấy cô ấy nhìn mình Ôn Hinh có chút giật mình.
Cô gái này không phải là người mẫu quảng cáo nổi tiếng Giản Ny sao?
Nhưng vì sao ánh mắt cô gái ấy nhìn mình có chút …căm thù nhỉ ?
Giản Ny thấy trong biệt thự còn có một cô gái khác tồn tại,nhất thời cóchút không khống chế được hành vi nắm lấy áo sơmi của tên đàn ông đó,đôi mắt to tràn đầy đau buồn, “Mạc Tư Tước, có phải vì cô gái này haykhông?Cho nên anh không cần em ?”
Mạc Tư Tước theo ánh mắt của cô gái nhìn về phía sau, Ôn Hinh có chút hoài nghi nhìn vào người đàn ông cách cô không xa.
Giật nẩy mình!…sợ quá!
Trong đầu đột nhiên hiện ra mấy chữ này,đối với thân thế người đàn ông này hình như chưa đủ.
Một đôi mắt màu lam sâu như đại dương,giống như lốc xoáy, giống như cóthể hút hết linh hồn của người khác,ngũ quan cương nghị và khí khái bứcngười,trên ngón út mang chiếc nhẫn màu hồng oáng ánh sáng giá,Ôn Hinhsững sờ đứng im tại chỗ cũng quên phản ứng lại.
Mạc Tư Tước nhìn lại đôi mắt sáng ngời trong suốt của cô,khóe môi nhếchlên,ngay lúc cô chưa có phản ứng hắn đầy Giản Ny ra đi đến trước mặtvươn cánh tay mạnh mẽ ôm thân hình gầy yếu của cô vào trong lòng.
Nhận thấy được không khí đông lại,Ôn Hinh cảm nhận người đầu sỏ trướcmặt mình không phải tầm thường,hắn hướng môi mình về phía cô.
“Bảo bối,cô thông minh như vậy nhìn mà còn không biết sao?” Mạc Tư Tướcnâng cằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/31692/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.