Môi anh đào của Ôn Hinh hé mở,nhìn người đàn ông cao lớn trướcmặt cánh môi nhỏ bé lúc mở lúc đóng, mà cô hình như là không có nghe rõlời hắn mới nói ra khỏi miệng,trong ánh mắt của Mạc Tư Tước có một cáigì sâu lắng mà cô chưa quen thuộc lắm.
Mạc Tư Tướckhông nghe thấy cô trả lời, tính tình rất tốt đem cô kéo gần lại mìnhvài phần, sau đó cầm lấy tay cô để lên lòng ngực của hắn,hơi nóng dướichiếc áo sơmi của hắn lan sang bàn tay cô,lúc muốn né ra thì Mạc Tư Tước đã vững vàng giam cầm cô trong lòng.
“Nói như vậy,em muốn bao nhiêu tiền? Hoặc là muốn cái gì,tôi cũng có thể thỏa mãn em!”
Mạc Tư Tước chỉ có thể để cho Ôn Hinh cảm nhận được hắn,cô giống như chú hề để mặt hắn xoa nắn, thế nhưng cô không để cho hắn đùa nghịch mình nhưcon rối!
“Nếu như tôi nói,cái tôi muốn anh cho… làmạng thì sao ?” Ôn Hinh không nhúc nhích mà là lạnh lùng cười, cầm lấycánh tay áo, móng tay bấm vào da thịt của hắn,chân mày của Mạc Tư Tướccũng không có nhăn một chút,hắn cảm giác được ra cô đã dùng nhiều sứclực.
“A… Tôi là lần đầu tiên nghe được có con gáicùng với tôi ở cùng một chỗ không lấy tiền, không lấy người, thế nhưnglại muốn mạng của tôi?” Khóe miệng hắn nở một nụ cười nghiền ngẫm, ánhsáng trong con ngươi đột nhiên tối sầm xuống, “Ôn Hinh,cô múôn đùa giỡnvới tôi sao?”
“Mạc Tư Tước…”Con ngươi Ôn Hinh giương lên sáng ngời nhìn hắn, “Tôi không phải loại con gái như anh nghĩ…”
“Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/1997210/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.