Ôn Hinh…” Mạc Tư Tước nhanh tay lẹ mắtngăn cản cô,sau đó tay cánh tay nhanh chóng trói hông của cô lại, miệngcó chút bất mãn, “Làm gì mỗi lần nhìn thấy tôi đều bỏ chạy?”
“Anh không đuổi theo tôi chạy làm gì?”Ôn Hinh trừng mắt nhìn thẳng hắn,người đàn ông này có lầm hay khônga,tình nhân của hắn còn đứng ở bên cạnh còn qua đây đuổi theo cô là có ý gì?
Ôn Hinh muốn hất tay của hắn ra, Mạc Tư Tước cầm lấy cổ tay của cô làm thế nào cũng không chịu buông ra, vẻ mặt còn cười vui vẻ.
“Người đàn ông của cô thua vì thế tôimuốn hôn cô một cái…” Mạc Tư Tước một tay ôm eo của cô còn tay kia độtnhiên đưa về phía mặt của cô, khuôn mặt Ôn Hinh vốn trắng nõn đột nhiênđỏ lên, người đàn ông này có biết xấu hổ hay không a?
“Anh ta thua,anh tại sao muốn hôn tôi?” Ôn Hinh không quan tâm đến hình tượng nhìn hắn quát, “Anh hôn anh ta đi a…”
“Cô đang nói giỡn sao?” Mạc Tư Tước xuychê cười một tiếng, ngón tay đã chạm tới da thịt nhẵn nhụi của cô,loạicảm giác này làm cho hắn lưu luyến khó quên, thân thể hắn dán lên trênngười cô,còn cười xấu xa nói, “Tôi và hắn cá chính là cô!”
“… Hôn!”
“Đồ khốn!” Ôn Hinh tức giận dùng chânđạp hắn, Mạc Tư Tước sớm đoán trước, hai chân rất nhanh hiện lên sau đókẹp lấy chân của cô, hai người trình lên tư thế ôm cùng một chỗ, phổicủa Ôn Hinh muốn nổ tung.
“A, thái tử gia, trước đó việc cá cượcnày cũng không được Hinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/1997198/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.