“Cái gì?” ÔnHinh đột nhiên sợ hãi, mặt nghiêng của hắn chiếu trên buồng xe giống như một đạo ngăn cách,kiên cường chắn ngang giữa hai người.
Sau đó cô nhớ tới, hôm nay là ngày Mạc Tư Tước đáp ứng đưa cô tham dự cuộc đính hôn đó .
Chẳng qua là so với sự bình thản của hắn, trong lòng Ôn Hinh giống như ngữ vị,cô đoán không được tâm tư của hắn.
Mạc Tư Tước vuốt mái tóc của cô cũng không có trả lời, mà phân phó Mạc sâm ngồi trước, “Lái xe!”
Xe dừng lại ở bên ngoài khách sạn Hoàng Triều, Ôn Hinh xuống xe, nhìn thấy ngoàikhách sạn có hàng trăm chiếc xe lộng lẫy,ngoài cửa thì dùng hoa tươi kết hợp thành khí cầu chồng chất biểu hiện là buổi tiệc lớn, đâm vào mắt cô có chút phát đau.
Rõ ràng chothấy là buổi tiệc đính hôn có chuẩn bi , sắc mặt Ôn Hinh trắng bệch nắmchặt hai tay, bị động để Mạc Tư Tước ôm vào hội trường.
Trên sàn nhànền đá cẩm thạch bóng loáng ,đường vân rõ ràng, trải dày một tầng thảmđỏ, khách khứa tụ tập khắp nơi, cảnh tượng hết sức xa hoa làm cho ÔnHinh không dám chuyển động .
Khi bọn họđi tới, ánh mắt mọi người trong đại sảnh đều nhìn về phía bọn họ, trênkhuôn mặt tuấn tú của Mạc Tư Tước lộ nụ cười khéo , hắn tao nhã gậtđầu, khách khứa ùa vào thăm hỏi, sau đó khi hai người hóa trang đi tới , ánh mắt thâm tình của hắn dừng lại ở trên người Ôn Hinh, hắn vỗ vỗ haimá của cô, cười sủng nịch, “Ngoan, đi thôi! Một lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/1997099/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.