“Anh dẫn emđến một nơi!” Doãn Thiên Kình vén sợi tóc của cô, sau đó đứng lên vàophòng thay một bộ quần áo, lúc đi ra , tay đã dắt Ôn Hinh ra khỏi biệtthự.
Mộ viên, ÔnHinh nhìn người đàn ông bên cạnh giấu vẻ mặt đau xót ở sâu trong nộitâm, cô thấy rõ hình cô gái trẻ tuổi xinh đẹp trên bia mộ.Ôn Hinh độtnhiên nhớ tới Doãn Thiên Kỳ đã từng nói với cô một câu kia.
Đại ca đã từng hại chết một cô gái!
Cô gái kia chính là cô gái nằm ở đây sao?
Ôn Hinh yêntĩnh đứng ở bên cạnh hắn, Doãn Thiên Kình cong thân thể, đưa tay đặt một bó hoa hồng trắng xuống, sau đó nửa thân thể ngồi xổm xuống, ngón taython dài chậm rãi xoa lên mộ bia lạnh băng.Trong hình là một cô gái cực ký xinh đẹp, Ôn Hinh nhìn ánh mắt của cô, bị đôi đồng tử thâm thúy màu xanh hấp dẫn mà kìm lòng không được .
“Khả Khả,anhtới thăm em …” Con ngươi của Doãn Thiên Kình tĩnh lặng chợt nhộn nhạolàn sóng, lúc đang nhìn khuôn mặt xinh đẹp động lòng người còn trẻ tuổikia, trong lòng của hắn có tội ác .
Ôn Hinh lẳng lặng đi tới bên cạnh, nghiêm túc nhìn Doãn Thiên Kình nói với không khí,trò chuyện với cô gái kia.
Doãn ThiênKình như vậy cô chưa từng thấy qua , trên khuôn mặt hắn tái nhợt toát ra vẻ bi thương, mắt ửng đỏ, không nhúc nhích vẫn duy trì cái kia tư thế,thanh âm chân than dịu dàng như vậy, Ôn Hinh nghe được cũng chỉ có haichữ, Khả Khả, là tên của cô gái đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/1997089/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.