Chương trước
Chương sau
Ôn Hinh có chút cảm giác được nuông chiều mà lo sợ, đây là lần thứ ba cô cùng Daniel chính thức gặp mặt!

Người đàn ông này cho cô cảm giác quá mức thong minh, Ôn Hinh vô ý thức muốn cách xa hắn một chút.

Ôn Hinh vội vã lượm sách lên nhưng lại bị rớt xuống, sau đó hắn nhìn cô cười , “Thật khéo, anh lại tới Trung Quốc ?”

“Tôi là đặcbiệt đến tìm cô !” Khóe môi Daniel cười rất đẹp, Kiều Lâm nhìn thấyngười ngoại quốc đẹp trai anh tuấn tướng người cao to liền đi tới đứngchỗ bọn họ, trái tim nhỏ của Kiều Lâm đã nhảy cuồng loạn không ngừng,thấy Daniel đứng ở trước mặt bọn họ cô càng kích động nói không ra lời.

Ôn Hinh trừng mắt nhìn, sau đó hồ nghi nhìn hắn.Cô không cho là giữa bọn họ quen biết đến nỗi đặc biệt đến tìm cô!

“Có thể tìmchỗ nào nói chuyện được không?” Daniel chỉ vào cách đó không xa mộtchiếc màu đen Spyker Takeover,rồi đưa tay tay làm động tác mời Ôn Hinh , cô vừa muốn cự tuyệt thì Kiều Lâm cố ý đẩy cô đi theo Daniel, ” Hinhnhi đi đi, sách mình giúp bạn mang về!”

Kiều Lâm vừanói vừa lấy đống sách trong lòng Ôn Hinh, Ôn Hinh bất đắc dĩ liếc mắt,cô nhìn thấy kiều Lâm muốn mình đi cùng người đàn ông này?

Lúc Ôn Hinh lên xe mới phát hiện, bên cạnh Daniel không có tài xế, cũng không có vệ sĩ .

Cô đột nhiên nhớ lại hắn và Mạc Tư Tước có quan hệ ra sao, người đàn ông này không phải là cậu của Mạc Tư Tước sao?

Daniel dẫn Ôn Hinh tới quán bar cô đã từng làm lúc trước, Ôn Hinh còn nhớ rõ lúcDaniel lần đầu tiên xuất hiện ở đây, những phụ nữ nơi đây bàn tán rấtnhiều,vấn đề nêu ra đa số là vây quanh hắn!

Trong phòngrất tối Ôn Hinh thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn cặp mắt xanh của hắn,vì sao cùng là màu mắt xanh giống nhau,tại sao Mạc Tư Tước lại cho côthấy cảm giác rất hấp dẫn người nha ?

“Anh tới tìm tôi, là…” Ôn Hinh không được tự nhiên ho khan một tiếng, sau đó hơi thở có chút yếu mở miệng hỏi .

Thân hình cao lớn của Daniel ngồi thẳng ở bên người cô, sau đó một tay đặt lên vai Ôn Hinh, vỗ nhẹ hai cái, “Cô hình như rất sợ tôi? Ôn Hinh tiểu thư?”

Ôn Hinh liềnvội vã lắc lắc đầu,cô nghe được Daniel cười nhẹ hai tiếng, sau đó trênbàn trà hắn rót rượu ra ly đích thân đưa cho Ôn Hinh, Ôn Hinh khách khí cự tuyệt, hắn không có miễn cưỡng mà là ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.

Rượu nho cómàu hồng từ môi của hắn chảy xuống , đó là màu sắc tươi sáng trong ánh đèn nhìn hắn có vẻ lẳng lơ,trong lòng Ôn Hinh nhất thời lại khẩntrương lên.

“Ôn tiểu thư, chúng ta có thể làm giao dịch được không ?” Daniel đột nhiên quay đầu,sau đó lúc Ôn Hinh nhìn con mắt màu xanh đối diện của hắn cảm thấy luống cuống, tay phải hắn nhẹ nhàng chuyển động xoay chiếc nhẫn ở ngón út tay trái.

“Cái gì?” ÔnHinh có chút không rõ ràng, người đàn ông này có thân phận có bối cảnhlại tìm tới cô, khẳng định không phải đơn giản xuất phát từ thiện ý.

“Giúp tôi lấy trên người của Mạc Tư Tước một món đồ, tôi có thể hoàn thành một bấtluận tâm nguyện gì của cô, bao gồm —— giết người!” Daniel đột nhiên nóinhỏ bên tai Ôn Hinh , cuối cùng hai chữ kia theo trong miệng hắn phun ra lập tức làm cho Ôn Hinh toàn thân bốc lên lạnh lẽo.

“Tại sao làtôi?” Ôn Hinh cảm thấy thân thể có chút phát run, người đàn ông này thật sự là quá nguy hiểm,cô không khỏi nhớ tới một lần kia ở ngoại ô, lúc cô và Mạc Tư Tước bị tập kích, hai tên mang súng kia cũng là người ngoạiquốc, có phải là Daniel phái người làm không?

Thế nhưng, hắn không phải là cậu của Mạc Tư Tước sao ? Tại sao lại muốn hại Mạc Tư Tước ?

“Bởi vì tôibiết, cô là người mà Mạc Tư Tước thích nhất !” Khóe môi Daniel nhếchlên lạnh lùng cười, “Hơn nữa, cô từng đã giúp tôi một lần !”

Hắn chuyển động chiếc nhẫn trong tay , lúc bọn họ lần đầu tiên gặp mặt cũng là Ôn Hinh nhặt được chiếc nhẫn của hắn.

Ôn Hinh độtnhiên đứng lên,bóng tối trong phòng làm cho Ôn Hinh cảm thấy lạnh,côkhông biết lấy ở đâu ra dũng khí,đứng dậy trực tiếp cự tuyệt hắn, “Ôngtìm lộn người rồi , Mạc Tư Tước đã đính hôn, hiện tại tôi và hắn đãkhông có quan hệ!”

“Hơn nữa, tôi sẽ không giúp ông!”

“Oh?” Danielnhíu lông mày , trong con ngươi hiện lên vẻ đẹp gấp rút, sau đó lặp lại một lần, “Cô xác định, không cần suy nghĩ thêm sao ?”

Trực giác của Ôn Hinh cho thấy hắn nhất định tiếp tục làm chuyện bất lợi đối với Mạc Tư Tước , cho dù hận hắn cô cũng không muốn đi làm chuyện bất lợi đốivới Mạc Tư tước!

“Ông thực sựtìm lộn người, tôi thực sự không có một chút quan hệ nào đối với Mạc Tưtước, tôi cũng không thể giúp được ông!” Ôn Hinh nói sau đó xoay ngườiđi, giọng nói trầm lặng của Daniel lại chậm rãi vang lên, cách rất xarồi lại thoáng cái rất gần.

“Như vậy, chúng ta cùng đi làm thí nghiệm đi!”

Ôn Hinh chỉcảm thấy trong cổ họng đau xót, ý thức cô bắt đầu mơ hồ mọi thứ như sụpđổ, nhìn khuôn mặt của Daniel ra hình lập thể cô cảm thấy ngũ quan củahắn rất ấn tượng tất cả in sâu vào trong trì não của cô.

Hắn muốn làm cái gì?

***************

Trong phòngtắm khi dòng nước trên vòi hoa sen đã ngưng chảy , trên giường lớn người con gái đang loay hoay nghịch tóc quăn rất đẹp, trên người mặc bộ váyngủ trong suốt nhìn thấy rõ cơ thể của người chủ nó , tảng lớn da thịtbại lộ bên ngoài, sắc mặt đỏ hồng, ánh mắt khêu gợi .

Doãn VânTuyên xịt một ít nước hoa lên trên người , nhanh chóng lấy thuốc tránhthai trong ngắn kéo ra, trên người Mạc Tư Tước cuốn một cái khăn tắm đira, cả người cô đều dán tới trên người của hắn.

“Tước, em rất nhớ anh…” Doãn Vân Tuyên đã không thể chờ đợi nửa đôi tay đưa vào bêntrong chiếc khắn tắm của hắn, cô phóng đãng nhảy qua ngồi ở trên ngườihắn. Mạc Tư Tước mặt không có một chút biểu hiện nhìn thân thể cô đongđưa, từng đợt mùi thơm thúc dục từ thân thể cô lan ra, hắn gần đây hếtsức căng thẳng.

Doãn VânTuyên thấy hắn phối hợp, tay nhỏ bé đã chuyển qua bụng dưới, ra sức xoalên làm cho hắn dâng trào, lúc nhẹ lúc nặng không thể kìm chế. Mạc TưTước gầm nhẹ một tiếng đem cả người cô đẩy ngã xuống giường, tư thế nhưchẻ tre lúc chuẩn bị xâm nhập. Mắt của Mạc Tư Tước nhíu lại nhìn vị tríngoài sân thượng, đột nhiên ôm lấy cả người Doãn Vân Tuyên hướng vềphía sân thượng.

Hắn mang cặpchân dài của cô ta về phía cửa sổ, ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìnchằm chằm sát vách, Doãn Vân Tuyên dường như là nhìn thấu tâm ý của hắn, cô yêu kiều một tiếng, sau đó chủ động kéo váy, nhìn lưng của hắn rấtcường tráng.

“Ôn Hinh không ở chỗ này, cô ấy đến ở trong biệt thự của anh trai em rồi…”

Vân tuyênđoán được dụng ý của Mạc Tư Tước giống như có một lần trước đó, ngaytrước mặt Ôn Hinh hắn nổi cơn điên đột nhiên muốn cô, thật ra chính làcố tình làm cho Ôn Hinh nhìn thấy?

Trong lòngDoãn Vân Tuyên đố kị, thân thể giống như con rắn quấn lên Mạc Tư Tước,đôi mắt của Mạc Tư Tước lại trở nên xa xăm và u ám.

Chết tiệt người con gái này , cô ta dám ở chung với Doãn Thiên Kình!

Lòng ngực của Mạc Tư Tước kịch liệt phập phồng , Doãn Vân Tuyên mềm mại bốc lửachuẩn xác ôm lấy hắn , hắn phiền lão bứt ra , sau đó đem Doãn Vân Tuyêntrực tiếp vứt xuống trên mặt đất, hắn rất nhanh trở lại trong phòng mặcbộ quần áo sơ mi chỉnh tề.

Trên trán nổi gân xanh, hắn không nhớ rõ chính mình có mấy ngày mấy đêm không ngủ ,qua Anh quốc sau khi trở về, hắn liền muốn nhìn thấy người con gái kia, thế nhưng cô lại một lần nữa mốn chạy trốn hắn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.