Chương trước
Chương sau
Trong lòng của Mạc Tư Tước thấp thỏm bất an, đang đến gần phòng bệnh của Ôn Hinh, dưới chân hắn bước chân càng ngày càng nặng.

Trong lúc bất chợt hắn sợ, sợ sẽ thấy anh mắt của cô khi tỉnh lại nhìn hắn ôm nỗi hận !

Hắn lại đểcho cô thất vọng rồi, trước khi cô hôn mê ánh mắt cuối cùng của cô nhìnhắn, hắn biết mình lại một lần nữa làm cho cô tổn thương , chỉ là hắnmuốn quyết tâm thật sự lấy được thuốc giải,lần này hắn chỉ là dùng côlàm mồi, hắn nhất định phải vì ông ngoại báo thù!

Một cánh cửachia cách, hắn ở ngoài cửa,cô ở bên trong cửa, tay hắn run rẩu như bịtảng đá nặng đè ép , khi hắn cố lấy dũng khí đẩy cửa phòng bệnh kia ra,hắn không chớp mắt nhìn chằm chằm người con gái nằm trên giường .

Thì ra cặpmắt trong sáng giống như trân châu con ngươi đen đã mất đi màu sắc ngàyxưa, ,mà ánh mắt trống rỗng theo dõi nhìn chằm chằm hắn , Mạc Tư Tướccảm thấy khó khăn chịu đựng như vậy.

“Hinh nhi…”Hắn khó khăn bước tới bên người cô,ngoài khuôn mặt trắng bạch trơn truột trên khuôn mặt cũng không có biểu hiện phẫn nộ gì , chỉ là đôi tay nhỏbé của cô nắm thật chặt ra giường, nhìn ra cô đang ẩn nhẫn cái gì.

“Xin lỗi, Hinh nhi, em khó chịu ở đâu , nói cho anh biết, nói cho anh biết có được hay không…”

Mạc Tư Tướcnắm tay của cô lên, đem cả khuôn mặt đều chôn ở trong lòng bàn tay củacô , trên cổ tay cô còn đeo chiếc vòng tay mà hắn tặng cho cô, vật cứnglạnh như băng chạm lên trên khuôn mặt của hắn, hắn chỉ cảm thấy toàn bộtrái tim đều rối rắm .

Somnus, mộtcái tên đẹp như vậy, hắn không biết nó sẽ mang đau khổ thế nào cho cô,thậm chí là biện pháp giúp đỡ cô cũng không có…

“Có thể giúpta tìm Kiều Lâm qua đây được không ?” Ôn Hinh mở miệng câu nói đầu tiên, dĩ nhiên là như vậy. Khuôn mặt cũng là thần kỳ yên lặng, không ầm ĩkhông làm khó!

Mạc Tư Tước ngốc sửng sốt một chút, liền vội vàng gật đầu, thời gian hắn ôm cô,cô cũng không có cự tuyệt.

Mạc Tư Tướccố ý phái Mạc Sâm đi tới trường đại học Thượng Phong đón Kiều Lâm đira, cũng giúp Ôn Hinh làm thủ tục tạm nghỉ học .

Thời gianKiều Lâm tới , Ôn Hinh đuổi hắn ra khỏi phòng bệnh, Mạc Tư Tước phiềnnão , trong đầu của hắn ngoại trừ somnus ngoài ra nghĩ không được thứ gì khác.

Hắn thậm chíphát động các chuyên gia quyền uy của quốc gia làm nghiên cứu về somnus , chỉ là bọn họ ngay cả tên này cũng chưa từng nghe nói qua.

Hắn điêncuồng chạy tới phòng của viện trưởng, hai cái tay chống trước mặt hơnmười vị chuyên gia, “Một tuần, một tuần, nghiên cứu không ra kết quả,các người toàn bộ cút hết cho ta!”

Không có thời gian đợi nữa , hắn tinh tường nhớ kỹ, hắn và Ôn Hinh cùng nhau ở Anhquốc sau khi trở về không lâu sau, Chris bá tước liền bất ngờ qua đời.

Cô hiện tại mỗi một ngày đều là ở cùng thời gian thi chạy, nhưng ngay cả một chút xíu hi vọng cũng không cho hắn nhìn thấy.

Từ trước đếnnay mọi việc đều thuận lợi, bàn tay của hắn ngoạn chuyển kinh doanh đềuthuận lợi, mà ngay cả người con gái mình yêu thích lại cứu không được!

Hắn hận ——

“Thái tử, Trì Hạo và Hách Liên Dã cũng đã tới!” Mạc Sâm cẩn thận từng li từng tí điđến phía sau Mạc Tư Tước , hai người an hem của hắn vào thời gian mấuchốt luôn luôn ra tay giúp đỡ, còn lần này hắn thật sự có loại cảm giác tận thế.

Trì Hạo vàHách Liên Dã cùng nhau hướng bên người Mạc Tư Tước đi tới, rất xa đãnhìn thấy thần sắc lo lắng của người đàn ông kia , bọn họ dường nhưkhông thể tin được hai mắt của mình.

“Dã, xem ra lần này cá cược tôi thắng!” Trì Hạo hai tay bỏ trong ở túi quần, nở nụ cười lưu manh nhìn Hách Liên Dã nói.

“Được rồi,cậu nghĩ cậu muốn cái gì?” Hách Liên Dã nhún vai, chỉ cần nhìn thấy bộđạng chán chường của Mạc Tư Tước thì hắn liền biết mình thua.

Hắn cho tớibây giờ chưa thấy qua bộ dạng lôi thôi lếch thếch của Mạc Tư Tước, hắnkhông bao giờ mặc một bộ quần áo quá hai ngày mới thay, nhưng là bây giờ nhìn hắn, quần áo lôi thôi , cằm râu thì mọc đen, hai mắt màu đỏ tươi,con mắt không có tiêu cự, trọng yếu nhất giống như không phát hiện rabọn họ tồn tại!

Độ cảnh giácvà nhạy cảm của hắn luôn luôn rất tốt, thậm chí là bản năng cũng là vôcùng tốt , mà hai ngày trước có một cuộc chiến trên biển, thế nhưng hắnvì một người con gái đem chính mình hành hạ bản thân mới ra bộ dạng này.

Hách Liên Dã đối với người con gái kia tràn ngập tò mò!

“Cậu thờigian trước đùa con nhóc kia rất là cay độc,tôi cũng muốn thử xem…” TrìHạo tiến tới trước mặt Hách Liên Dã, sau đó mặt không đỏ tim không đậpliền yêu cầu.

“Đi a, hômkhác tôi đưa qua cho cậu !” Hách Liên Dã cũng không cười, vươn một ngóntay cong cong, lấy biểu thành ý, “Đóng gói đưa qua cho cậu!”

Mấy người bọn hắn cho tới bây giờ đều là như thế này không câu nệ tiểu tiết, làm việc trên hợp tác án, xe thể thao, kim cương, vận động, thậm chí là đàn bàđều có thể sử dụng chung , Mạc Tư Tước đã từng là một thành viên cùngbọn họ, chỉ là hắn đối với phụ nữ thích sạch sẽ, nhưng không biết lúcnào đã thay đổi!

Hai người nói giỡn chạy tới trước mặt của Mạc Tư Tước , Hách Liên Dã từ trong túitiền lấy ra một điếu thuốc, sau đó đưa cho Mạc Tư Tước.

Mặt của hắnkhông chút thay đổi nhận lấy thuốc, Trì Hạo đốt thuốc lên cho hắn ,trong phòng khách ba người bọn hắn ngồi cùng một chỗ hút thuốc phun khói giống như sương mù, Hách Liên Dã không nhịn được bầu không khí nghiêmtúc như vậy liền mở miệng đầu tiên.

“Tước, anhtrai nữ vệ sĩ của Trì Hạo là cao thủ dụng độc, cậu ấy đã phái người đimời hắn , tôi tin không lâu sau liền có tin tức, đừng bi quan như thế,người con gái của cậu sẽ không sao đâu cậu đừng lo lắng quá !”

Hách Liên Dãnói chính là người trong hắc đạo có biệt danh là “Spider Man”_Tàng Long, có người nói thân phận của hắn thần bí, hành tung bất định, ngoại trừngười chí thân ra không ai có thể mời được hắn, mà hắn duy nhất có mộtem gái, chính là cận vệ của Trì Hạo.

Trì Hạo từtrước đến nay làm theo ý mình, muốn đạt được nhưng không muốn thúc giục, ân oán bang phái Mạc Tư Tước cũng không tham dự, thế nhưng lúc này đây, hắn nhất định phải muốn tìm ra Tàng Long, mà lần này rất vội chỉ có Trì Hạo có thể giúp.

Nữ vệ sĩ kiacủa Trì Hạo , Mạc Tư Tước đã gặp qua hai lần, khuôn mặt lạnh như băng,rõ ràng khuôn mặt xinh đẹp như vậy nhưng ngoại trừ Trì Hạo, đối vớingười nào cũng sẽ không cười.

Trên thươngtrường kiêng kị nhất chính là có việc cầu người, mà Trì Hạo lại có quyền cao chức trọng như vậy , càng không nên vì một người con gái mà phảicúi đầu, chỉ là lúc này đây hắn thực sự hi sinh không ít.

Mạc Tư Tước cảm tạ Trì Hạo, âm thanh khàn khàn nói, “Cầu xin cậu hãy mau chóng tìm được Tàng Long !”

“Tôi làm việc thì cậu yên tâm, cho dù bồi thường hạnh phúc cả đời của tôi, tôi cũngphải tìm được người cho cậu!” Trì Hạo nghĩa khí nghiêm nghị vỗ tay camđoan .

“Tôi nói, cái này có liên quan gì đến hạnh phúc cả đời của cậu ?” Hách Liên Dã cười lạnh, vạch trần khuyết điểm của hắn.

“A, tôi biết, nữ bảo tiêu kia còn muốn cậu lấy thân báo đáp?” Hách Liên Dã tự hỏi tựđáp, sau đó cười đến có chút bừa bãi, “Ha ha ha ha, Trì Hạo, cậu xongđời!”

“Trời ơi !Lão tử đây chỉ là dùng mỹ nam kế mà thôi!” Trì Hạo trên mặt hiện ra vẻđỏ ửng không bình thường, Hách Liên Dã lập tức nhìn ánh mắt của Trì Hạoliền hiểu biết ngay , sau đó hai người rốt cuộc nhìn thấy thần sắc củaMạc Tư Tước rất là căng thẳng .

“Chúng tôi có thể nhìn người con gái của cậu không ?” Trong lúc đó rời đi , khuônmặt tuấn tú của Hách Liên Dã lộ nụ cười thô tục, Trì Hạo cũng ở một bênphụ họa, “Người phụ nữ của cậu chính là người phụ nữ của chúng tôi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.