Ôn Hinh rửamặt chải đầu xong lúc chuẩn bị xuống lầu phát hiện Doãn Thiên Kình cửaphòng đóng chặt cũng không có động tĩnh, lúc trước mỗi lần cô vừa rakhỏi phòng hắn cũng sẽ trong cùng một lúc mở cửa phòng ra , sau đó nhìncô gật đầu chào, “Chúc buổi sáng tốt lành !”
Chỉ là hômnay toàn bộ biệt thự đều yên tĩnh có chút dọa người, Ôn Hinh một mìnhmột đi xuống lầu, lại phát hiện Doãn Thiên Kỳ đã chờ ở dưới đó.
“Nhanh lênmột chút tới đây ,anh đến cùng em ăn sáng !” Doãn Thiên Kỳ trên khuônmặt tuấn tú tươi cười, lúc nhìn thấy Ôn Hinh xuống tới , hắn nhìn cô vẫy vẫy tay.
Trên bàn cơmđã chuẩn bị xong bữa ăn kiểu Trung Quốc đều là món Ôn Hinh thích ăn.Thời gian hắn đắn đo rất chuẩn, Ôn Hinh lúc đi tới đối diện hắn ngồixuống, tùy ý hỏi , “Anh cả đâu?”
“Chúng ta ăntrước, anh cả một lát sẽ về!” Doãn Thiên Kỳ không có chính diện trả lời, hắn yên lặng ngồi ở một bên, ngay cả so với bình thường hắn cũng nói ít hơn rất nhiều.
Ôn Hinh trong lòng có loại dự cảm không tốt,quả nhiên khi cô dùng xong bữa sáng, lại ở trong phòng đợi một hồi đợi được tới chín giờ .Doãn Thiên Kỳ đột nhiênnhận được một cú điện thoại, sau đó vẻ mặt áy náy nhìn sang cô.
“Hinh nhi, anh hai đưa em tới sân bay!”
“Anh cả cóphải không trở về hay không ?” Ôn Hinh trong lòng rõ ràng đã biết đápán, không biết vì sao lại một khắc nghĩ như vậy,cô thậm chí đều muốn ởlại không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/1997031/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.