“Triển Dương?” Ôn Hinh nhìn thấy người tới trên mặt hiện lên vẻ vuimừng tự nhiên,chỉ là còn có một cô gái theo sau hắn…Chờ cô ấy đến gầnhơn, Ôn Hinh mới nhận ra cô gái kia chính là Trần Tư Dao.
“Đã lâu không gặp em!” Triển Dương đút hai tay ở trong trong túi quần, nghiêng đầu chào hỏi cô.
“Các người…” Ôn Hinh đưa ngón tay chỉ vào phía sau,có chút kinh ngạc nhìn hắn.
“Cô ấy là bạn gái của anh!” Triển Dương cúi đầu nhìn đôi môi sưng đỏ của cô, nụ cười có chút lặng lẽ và cô đơn.
Ôn Hinh lúc này bất chợt trầm mặc,vô hình trong lúc đó cô cảm thấy Triển Dương đã thay đổi rất nhiều.
Hắn có thể tìm kiếm một người bạn gái,chỉ là cô gái kia là Trần Tư Dao điều đó làm cho cô có chút khó chịu .
Cô lui về phía sau hai bước, sau đó định đi vòng qua hai người bọnhọ,Triển Dương lại nhanh bước ngăn ở trước mặt cô, đôi mắt u oán ôm nỗihận nhìn chằm chằm cô “Tại sao Mạc Tư Tước thì có thể mà anh thì lạikhông thể?”
Hắn phẫn nộ ngón tay dùng sức nắm lấy cánh tay của cô, Ôn Hinh bị đau,cô giãy giụa,hắn lại càng không buông tay.
“Triển Dương, anh đang nói cái gì?” Ôn Hinh cũng nổi giận,hắn rốtcuộc là đã thay đổi rồi, trước đây một lời nói nặng hắn cũng sẽ khôngnói với cô, cô còn nhớ rõ hồi trước ở trong khu vui chơi bọn họ chỉ đơngiản là hôn nhau thôi, hắn còn vì cô mà đánh nhau đầu rơi máu chảy,hắncòn thành tâm chúc cô hạnh phúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/1997007/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.