Quả nhiên tựa như cô đoán, thiếu niên chỉ vừa biến mất chừng một phút, cửa phòng cô đã bị đá văng kèm theo một thanh âm khổng lồ.
Tiếng vang ầm ầm thật lớn này cũng không hù được Âu Y Tuyết, cô ngược lại trấn định tự nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Âu Xảo Lệ, chị của cô đang tức giận đứng ở cửa.
Trông thấy sắc mặt xanh mét của cô, Âu Y Tuyết cũng biết hôm nay mình lại không tránh khỏi bị mắng.
Không ngoài dự đoán, Âu Xảo Lệ đạp giày cao gót chín tấc, mặt tức giận, trang điểm diễm lệ cũng bởi vì tức giận của cô ta mà vặn vẹo, áo đầm trắng thấp ngực trên người chẳng biết lúc nào có thêm một vệt màu đỏ.
Cô tức giận mạnh mẽ đi về phía Âu Y Tuyết.
"Con tiện nhân! Xem xem chuyện tốt mày làm!" Âu Xảo Lệ thét chói tai, đi tới tát Âu Y Tuyết vô tội một cái.
Âu Y Tuyết bị đánh, ngã xuống cạnh chân giường, trên mặt đẹp thuần mỹ trắng nõn nhiều thêm năm dấu tay, khóe miệng càng chảy xuống máu tươi.
"Chị làm gì vậy?" Âu Y Tuyết nheo mắt, lạnh lùng nói.
Bây giờ cô đã không phải cô gái nhỏ mười tuổi đó, cô cũng biết cãi lại ình. Mặc dù địa vị ở nhà của cô vĩnh viễn kém cô ta.
"Hừ!" Âu Xảo Lệ xinh đẹp cao ngạo nhìn xuống Âu Y Tuyết, hừ lạnh một tiếng, lại mắng: "Trưởng thành liền cho rằng tao không đối phó mày được?" Đáy mắt cô ta tràn đầy khinh thường, nhìn Âu Y Tuyết tựa như nhìn một tên ăn xin.
Lúc này, Âu Y Tuyết mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-cua-tong-giam-doc-ba-dao/208892/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.