Bởi vì câu nói của Lục Bình , Âu Y Tuyết ngẩn ra. Cô kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy đôi mắt đau thương của Lục Bình thật lâu.
Thấy cô rốt cuộc cũng có phản ứng, trong lòng Lục Bình thầm thở dài, ngay sau đó lại nói: “Tên nhóc đó mấy ngày nay ngày nào cũng ở tới mười hai giờ đêm mới rời đi, trước mắt thì nói là thảo luận chuyện kết hôn, nhưng ai cũng biết là nó không muốn xa con”. Bà chưa từng thấy qua con mình lại yêu thương một người con gái như vậy, cho nên bà cũng muốn giúp cho cả hai xóa bỏ hiểu lầm.
Âu Y Tuyết lặng lẽ mím môi, chỉ là nhàn nhạt nhìn Lục Bình, không nói gì.
“Bác nhìn nó từ nhỏ đến lớn, chưa từng thấy nó đề ý ai nhiều như vậy. Cho nên bác nghĩ, địa vị của con trong lòng nó không hề nhỏ, ngay cả bác và cha nó cũng không bằng”. Mặc dù bà không muốn thừa nhận việc này nhưng đây là sự thật. “Cho nên giữa hai con không có gì là không thích hợp, con nói cho bác biết, con có thương nó không?”. Lục Bình nghiêm túc hỏi.
“Con…..”. Đối mặt với câu hỏi của bà, trái tim Âu Y Tuyết không ngừng loạn nhịp, một câu nói mắc kẹt trong lòng. Do dự một lúc, cô nhìn thẳng vào Lục Bình, nhẹ nhàng nói: “Yêu..”. Rất lâu trước đây cô không hiểu cảm giác của bản thân đối với anh, nhưng khi trải qua đêm đó, cô mới phát hiện cảm giác đó là yêu.
Lục Bình thật vui mừng, thì ra là cả hai đều yêu nhau.
“Nếu như vậy, sao con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-cua-tong-giam-doc-ba-dao/1236189/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.