"Tiểu thư, mời lên xe"
Đợi đến khi bóng dáng Trần Di hoàn toàn biến mất trong tầm mắt, Minh Vũ mới hạ mi mắt, bình tĩnh, lạnh nhạt nói với Âu Y Tuyết.
Âu Y Tuyết lạnh lùng nhìn hắn, trong mắt thoáng qua khổ sở khác thường. Trong lòng dâng lên sóng to gió lớn nhưng cô lại ép mình phải tỉnh táo lại, phải đối mặt với người đã chiếm đoạt cô cả đêm.
"Mời, không cần do dự nữa”. Âu Y Tuyết lạnh lùng nói, không đếm xỉa đến con ngươi cung kính của hắn. Bởi vì bây giờ cô không có biện pháp thuyết phục mình không nên để ý chuyện xảy ra đêm đó.
Nghe vậy, Minh Vũ giương mi mắt, con ngươi xanh đen thoáng qua kinh ngạc. Nhưng hắn còn chưa hiểu rõ hàm nghĩa trong lời nói của cô, Âu Y Tuyết trước mặt đã đánh đòn phủ đầu.
"Mặc dù không biết tại sao anh muốn tìm tôi, nhưng xin anh, từ nay về sau không cần quấy nhiễu tôi nữa. Chuyện xảy ra đêm đó là một sai lầm, không cần để trong lòng". Âu Y Tuyết nói đơn giản, hai mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú vào mặt hắn.
Vốn nghĩ sau khi cô nói xong, hắn sẽ thẹn quá thành giận, vậy mà, Âu Y Tuyết chờ đợi một lúc lâu mới thấy hắn lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Minh Vũ cau mày, bởi vì lời nói của Âu Y Tuyết mà sửng sốt một hồi lâu, ngay sau đó, hắn xâu chuỗi mọi chuyện lại, bấy giờ hắn mới hiểu được hàm nghĩa trong lời nói của cô.
Thì ra, cô nghĩ là hắn làm!
Sau khi hoàn toàn hiểu rõ, hắn mới nhướng mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-cua-tong-giam-doc-ba-dao/1236131/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.