Trong phòng tràn ngậpkhông khí mập mờ.
Mạc Tiểu Mễ không dám nhìn người đàn ông trần truồng trước mặt, trên đùi anhvẫn còn đắp thạch cao, tinh thần lại tốt như thắng được giải vô địch cúpOlympic năm môn phối hợp vậy.
Giản Nhẫn từ từ nằm xuống bên cạnh Mạc Tiểu Mễ, Mạc Tiểu Mễ nhẹ nhàng nghiêngngười tựa vào bên cạnh anh, thân thể của cô cứng ngắc, mặc dù kề cận bên nhau,lại không thấy thoải mái.
“Tiểu Mễ.” Giản Nhẫn nhỏ giọng kêu tên cô.
“Ừ.”
“Em biết không?” Ánh mắt Giản nhẫn lóe sáng nhìn cô, “Thật ra thì lần đầu tiênở trên đường cái nhìn thấy em, anh liền muốn cùng em lên giường.”
“Háo sắc!” Mạc Tiểu Mễ hừ một tiếng.
“Nhưng anh liên tục do dự, tự nhiên không đành lòng xuống tay. Giống như anhnhư bây giờ ôm em, cũng không dám tiến thêm một bước. Em hiểu ý của anh không?”Giản Nhẫn giống như một cậu bé thật thà, ngây ngốc cười lên.
Trước kia không biết ôm qua bao nhiêu phụ nữ, ôm họ đơn giản giống như hằngngày ăn cơm uống rượu, hiện tại thì sao? Anh tự nhiên so với cô còn khẩn trươnghơn.
Mạc Tiểu Mễ không nói lời nào, chậm rãi đưa tay ra ôm lấy anh, đem mặt của anháp vào ngực của cô. Ấm áp mềm mại, so với trong tưởng tượng còn đẹp mê ngườihơn, Giản Nhẫn cảm giác thân thể mình lập tức nổ tung. Anh nhanh chóng vươntay, bắt đầu khẽ vuốt tóc rồi lỗ tai rồi đến mặt của cô, cuối cùng dừng lại ởtrên môi. Tay anh xoa nắng chỉ khiến Mạc Tiểu Mễ tăng thêm khát vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-cua-lao-dai/1986022/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.