Một khu nhà cấp cao trênnúi Dương Minh.
Mẹ Mạc cầm chổi lông gà ở trong đại sảnh cổ kính vòng tới vòng lui, quét quétchỗ này, sờ sờ chỗ kia, những đồ cổ này giá trị rất lớn, nhìn một cái cũng biếtlai lịch bất phàm, đặt ở trong phòng được tạo hình theo kiểu Trung Quốc thờixưa, thật là hài hòa.
Cho đến hoàng hôn, ba Mạc tan sở trở lại, mẹ Mạc mới nhớ tới vẫn chưa chuẩn bịcơm tối, vội vàng đi vào nhà bếp rộng rãi sáng ngời, với gian bếp được thiết kếvô cùng hiện đại.
Haizzz, chỉ là nhìn phòng bếp như vậy liền sảng khoái tinh thần rồi, nấu cơmcũng cảm thấy là một loại hưởng thụ.
Buổi tối, bàn ăn lớn có thể chưa mười hai người cùng ngồi ăn chung, nhưng chỉcó hai người ba Mạc cùng mẹ Mạc ăn cơm.
Mẹ Mạc đang ăn, chợt thở dài, đặt đũa xuống, sâu kín nhìn ba Mạc.
“Sao vậy?”
“Ông nói, tôi lúc đầu có phải là làm sai rồi hay không?” mẹ Mạc sầu bi nói.”Tôithật sự không nên đối đãi Tiểu Mễ như vậy, thì ra là A Nhẫn tuyệt không hư,ngược lại là người đàn ông tốt hiếm thấy.”
Bây giờ thì “Nhẫn gì kia” trong miệng của mẹ Mạc, đã thăng cấp trở thành”ANhẫn” rồi.
Ba Mạc nhún vai một cái.
Giản Nhẫn đương nhiên là người đàn ông tốt rồi, nó tặng một tòa biệt thự nhưvậy cho Mạc gia, mẹ Mạc lúc ấy cơ hồ hạnh phúc đến ngất xỉu.
“Không biết Tiểu Mễ ở nước Đức thế nào, nghe nói nó muốn chia tay với A Nhẫn.Vậy phải làm sao bây giờ?” mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-cua-lao-dai/1986007/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.