Giả bộ không quan tâm, nhưng cuối cùng không ngăn cản được tình yêu của anh dành cho em.
﹡﹡﹡
Bách vĩ cũng cảm thấy rất khó khăn. Anh bóp chặt tờ giấy kia, trên đó ghi lại đầy đủ chứng cứ chứng minh Du Nguyệt Như có thiên ty vạn lũ(*) quan hệ với Hoàng Phủ Gia.
(*): ở đây có nghĩa là quan hệ thân thiết.
Căn phòng không mở đèn, mờ tối, trầm lắng. Bách Vĩ cũng rót cho mình một ly rượu, tự uống một mình. Mà anh bình thường không uống rượu. Thi Dạ Diễm đem thân thể vùi vào giữa ghế salon rộng lớn, nửa người phía trên hoàn toàn lâm vào trong bóng mờ mông lung. Anh là người thích rượu, vậy mà lúc này uống bất kỳ loại rượu mạnh nào vào cũng như thứ nước trắng vô vị.
“Tôi nói…” Bách Vĩ hắng giọng, cố gắng thu hút sự chú ý của anh, “Anh còn nhớ rõ lúc trước tại sao tôi lại đi theo anh không?”
“….”
“Tôi biết anh còn nhớ.” Bách Vĩ trầm ngâm trong chốc lát, “Tôi đã thay đổi mục tiêu và đi điều tra cô ấy,… Tôi hy vọng anh vẫn chính là Eric, sẽ không bị bất kỳ người nào hay chuyện gì trói buộc tay chân, cuộc đời người phụ nữ này… haiz.”
Người đàn ông có dã tâm tới một mức độ nào đó rất mê người, mà người đàn ông vừa có dã tâm vừa có đầu óc có năng lực vượt qua mọi khó khăn có lúc lãnh khốc tàn nhẫn, kể cả người đàn ông như Bách Vĩ cũng bị hấp dẫn, không dời mắt nổi. Thi Dạ Diễm trời sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-em-thua-roi/2905003/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.