🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phần 33.



Tokyo, Nhật Bản.



Ngày mới vừa ló dạng, Lôi Khải đã đến địa điểm hẹn trước, nhưng lại không thấy một bóng người nào. Gọi điện thoại thì tắt máy. Anh khẽ cắn răng. Bọn chúng được lắm. Mãi đến giữa trưa, một chiếc xe việt dã màu trắng chạy vào trong khoảng đất trống trải. Người đó từ từ bước xuống xe, ăn mặc rất phóng khoáng, áo sơ mi màu xanh dương nhạt, cổ áo mở rộng trông rất nhàn hạ, vừa đi vừa cài lại hai cúc áo miễn cưỡng che kín ngực. Anh ta gỡ kính râm xuống, gương mặt tuấn tú vừa tỉnh ngủ mang chút lười biếng, thậm chí trong đôi mắt màu hổ phách cũng tản ra một tia tỉnh táo.



Thi Dạ Diễm cách Lôi Khải mấy bước chân thì dừng lại, không thèm nhìn mấy người phía sau anh ta đưa tới, khẩy khẩy mái tóc ngắn, chợt khom người cười nói. “Thật ngại quá, tôi ngủ quên.”



Lôi Khải nhìn người đàn ông này thản nhiên không có chút áy náy nào, cảm thấy không biết nên khóc hay nên cười đây. “Tôi còn tưởng là ai, thì ra là anh, Eric, muốn gì thì cứ nói thẳng là được rồi, cần gì phải phiền phức như vậy?”



Thi Dạ Diễm nhận điếu thuốc Lôi Khải đưa, ngón tay dài vuốt ve thưởng thức không vội châm thuốc. Anh kéo một cái ghế qua đường hoàn ngồi xuống, thân thể ngả về phía sau, tư thế ngông cuồng mà nhàn nhã. Lôi Khải nhíu mày cười. “Vẻ mặt kia của anh nghĩa là gì?”



“Không ngờ người của anh khỏe thật đấy.”



“Ai?”



“Cô bé anh nuôi.”



“. .

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-em-thua-roi/2904922/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Bé, Em Thua Rồi
Chương 17: Muốn ăn toàn bộ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.