D♡iễn đàn L♡ê quý Đ♡ôn.Phần 17
“Có phải em muốn nói là lấy thân báo đáp không? Du Nguyệt Như.”
Thi Dạ Diễm đứng ẩn thân trong bóng tối, nhưng bóng tối vẫn không thể che giấu được hơi thở nguy hiểm tản ra từ quanh người anh. Du Nguyệt Như đưa lưng về phía anh, cảm giác kia giống như một cây đuốc bị thiêu đốt trong bóng tối, mặc dù không nhìn thấy ngọn đuốc ấy nhưng vẫn cảm nhận rõ ràng lực sát thương đang bị che giấu.
Cô xoay người lại, khoé miệng giật giật không nói được lời nào. Không khí cứ lạnh ngắt như vậy.
“Lôi Khải!”
Bỗng có người gọi tên Lôi Khải, hơn nữa âm thanh lại nghe như người ấy đang đi về phía này càng lúc càng gần. Du Nguyệt Như giật mình một phen, là thái tử! Cô khẽ cắn răng, rút tay ra khỏi lòng bàn tay của Lôi Khải, “Hôm nào tôi sẽ cảm ơn anh sau, tôi có việc phải đi trước.”
Sau đó nâng váy kéo Thi Dạ Diễm bỏ chạy.
Thái tử ra ngoài chỉ nhìn thấy bóng lưng của cô chợt lóe lên rồi biến mất trong bóng đêm, dường như còn có thêm một người nào nữa thì phải. “Ai vậy?”
Lôi Khải nghiêng đầu nghĩ ngợi chốc lát rồi chậm rãi mở miệng. “Hình như là... Thi Dạ Diễm.”
Đáy mắt thái tử thoáng qua một tia sáng, cười cười vỗ vai anh. “Vừa rồi còn thấy cậu đi cùng một mỹ nhân mà, bỏ quên ở đâu rồi hả?”
Lôi Khải nhún vai không nói gì, nghĩ tới điều gì lại liếc xéo anh. “Cậu nhìn trúng rồi hả? Muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-em-thua-roi/2904900/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.