những hàng cây thẳng dài lao xao trong gió, tạo ra những bản nhạc tình đung đưa nhẹ nhàng.
bóng dáng hắn trải dài trên con đường đầy gió.
bóng dáng hắn thật cô độc
......
hắn cứ lang thang trên đường, để nàn gió thổi hơi lạnh vào người, để sự nhộn nhịp của Pari lấp đi sự cô đơn trong tâm hồn mình.
để những ký ức trôi vào những dĩ vãng.
để những giấc mơ mãi mãi biến mất, để trái tim tổn thương đóng lớp băng giá.
..... tất cả chỉ để quên một người............
nhưng dù hắn có đi đâu, có ở nơi nào thì trái tim hắn luôn hướng về người con gái đó. điều đó là một định luật tất yếu.
hắn loạng choạng với hơi men trong người, hắn cứ bước đi.
...bỗng......
.....một cô gái đang đứng bên hồ nước........
.....một dáng người quen thuộc....
....một màu trắng quen thuộc....
....hắn bước thật nhanh đến nhưng hơi loàng choạng....
.... nắm lấy tay cô gái đó.......
.....ấm áp quá....
....mềm mại quá.....
......quen thuộc quá.......
...nhưng có cái gì lạ lẫm quá....
hắn ôm chặt cô gái đó trong sự ngỡ ngàng của cô gái.
- em đã quay trở lại, trở về bên anh đúng không? em đã nhận ra không ai yêu em nhiều như anh phải không? mãi mãi đừng rời xa anh nhé, cô bé ngự trị trái tim mê muội này – từng giọt nước mắt hạnh phúc của hắn khẽ rơi
....ấm ấp quá.....
- ừ, em sẽ mãi mãi ở bên anh, yêu mình anh mà thôi – giọng cô gái nhẹ nhàng ấm áp vang lên.
hắn nở một nụ cười mãn nguyện chứa chan hạnh phúc.
cả hai cùng nhắm mắt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-du-con-cua-toi/1324305/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.