Từng giọt nước mắt rơi trên gò má trắng cuả bà.
Cả người bà run lên, bà muốn chạm tay vào khuân mặt ý, cái khuân mặt mà khi xưa bà luôn tự hào, giống, rất giống, từ mái tóc đến đôi mắt xanh hút hồn, đôi gò má trắng hồng, đôi môi chúm chím như nụ hoa anh đào.
Bà miên tay từng đường nét trên khuân mặt cuả nó.
Nó khá bất ngờ, đôi mắt tròn vo ngạc nhiên.
Bà ấy đột nhiên quay ra nhìn Mair mới ánh mắt mong đợi.
Mair khẽ gật đầu, còn nó chả hiểu cái mô tê gì chỉ biết đứng theo dõi từng cử chỉ cuả mỗi người thui.
Bà ôm nó thật chặt, siết nhẹ vòng tay, từng giọt nước mắt thấm ướt vai áo nó.
Nó vẫn đứng như tượng.
...
Sau 1 hồi nức nở cuối cùng bà cũng bình tâm lại và kéo nó ngồi xuống cạnh bà vuốt ve nàn tóc mượt mà thẳng tắp.
Nó thì chả hiểu gì ú ớ mãi.
- Mair đã nói gì với con chưa? – bà nhẹ nhàng hỏi.
- dạ, nói chuyện gì ạ – nó lễ phép.
- vậy à, con..thấy ở đây thế nào -
- rất đẹp ạ – nó cười tươi
- con thấy ta và con thế nào -
- dạ...có nhiều điểm con giống nữ hoàng thôi ạ -
bà khẽ cười và nghĩ " điều đó là tất nhiên".
-con nghĩ sao khi con rất giống ta hồi trẻ – bà nắm tay nó.
- chắc là có duyên ạ, giờ cũng có rất nhiều người giống nhau mà – nó hơi gượng.
- nếu ta nói ta là mẹ đẻ cuả con và con là con gái thất lạc cuả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-du-con-cua-toi/1324297/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.