Tiếng chuông ngân vang báo hiệu kết thúc một buổi học nhàn chán mọi thế kỷ.
Nó cùng Trang đi ra xuống bãi lấy xe thì xe của nhà Trang đến. Thế là nó và Trang tạm biệt nhau. Nó nhanh nhảu chạy vào lấy xe nhưng...
- ôi không, chiếc xe của tôi – nó thốt lên đau đớn.
- thế này tiêu rồi về kiểu gì đây huhu cái xe của tôi, sao lại nổ lốp vào lúc này chứ.
- thế này thì tiêu rồi, mấy quán ở đây cứ như ma xui quỷ khiến mà kéo nhau lũ lượt nghỉ vậy trời.- nó than trời than đất ( hehe zumy xui đó).
" a, anh hai.. Đi tìm anh hai để anh trở mình, bắt đưa mình đi chơi luôn. Hihi mình thông minh quá zậy ta – nó đứng ngẩn ngơ cười một mình.
Mọi người đi qua chỉ lắc đầu mà than " trẻ đẹp thế mà mắc bệnh thần kinh".
Nó tức sôi máu nhưng điều quan trọng là phải đi tìm hai nó nếu ông vịt đó về mất tiêu thì nó die rùi.
Hehe hai nó kia rùi nó cười tươi rói lao thẳng về phía hai nó như tên bắn mà không để ý rằng đứng gần anh hai nó là một cậu con trai tóc vàng.
- hai ơi, hai à.hai về chưa cho em về mới – nó hí hửng tiến lại.
Đến bây giờ nó với để ý đến thằng con trai bên cạnh.
Nó tặng cho hắn một cái lườm nguýt dài hàng ngàn cây số sau đó phớt hắn.
- Sao tự nhiên hôm nay lại muốn đi cùng hai vậy?- anh nó đưa ánh mắt nghi ngờ về phía nó.
Nó thì cười khì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-du-con-cua-toi/1324256/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.