🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cô chấp hai tay sau lưng, ánh mắt trìu mến nhìn về phía trước. Giọng cô nhẹ nhàng, hơi buồn, làm người ta phải nghĩ đến một điều gì đó não lòng.



- Anh nè, anh có tin rằng nếu mình đón tuyết đầu mùa cùng một ai đó thì mình và người đó sẽ bên nhau suốt đời không?



- Em mà cũng tin vào chuyện đó nữa hả, trẻ con quá nhóc.



Miệng thì anh nói không nhưng trong lòng lại muốn điều đó có thể thành sự thật.



- Em thì rất tin vào điều này. Nếu có thể bên cạnh những người mình yêu thương suốt đời thì cho dù nó là phi thực tế em cũng phải thử một lần.



Anh lúc này lặng đi, anh biết cô đang cảm thấy buồn vì nhớ nhà, nhớ ba mẹ, nhớ những người thương yêu của cô,... Anh không thể làm gì khác ngoài im lặng và lắng nghe cô tâm sự. Nếu cô có rơi lệ, anh sẵn sàng cho cô một bờ vai để cô có thể tựa vào những lúc yếu lòng.



- Anh biết không, em đã từng chạy khắp mọi con đường trong khu phố chỉ vì nghĩ mặt trăng đang chạy theo mình... Em cũng đã từng tin... nếu gấp 1000 con hạc giấy, nhất định sẽ nhận được 1 điều ước! Những điều phi lí như vậy có lẽ em không nên tin thì hơn. 1000 hạc giấy đổi được 1 điều ước à, tất cả chỉ có thể lừa một đứa con nít như em. Cái sự thật đau lòng là không có một thứ gì mình chỉ ước là có, mà kèm theo điều ước đó là một sự cố gắng không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-bao-gio-anh-biet/2005362/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Bao Giờ Anh Biết...?
Chương 14: Giáng sinh ấm áp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.