Tới gần lễ Giáng Sinh, thời tiết tuy rằng thật rét lạnh, nhưng mọi người đều không bị thời tiết giá rét ảnh hưởng, ngược lại đang khoái trá chuẩn bị cho ngày vui này.
Giản Nguyệt ngồi xếp bằng trên sô pha ở phòng khách xem TV, toàn thân được bao lấy bởi chăn bông dày, chỉ còn mỗi khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra bên ngoài, rất giống một tiểu bánh chưng.
Nhiệt độ trong cổ bảo luôn luôn so với bên ngoài thấp hơn rất nhiều, vào mùa hạ liền cảm thấy rất mát mẻ, thế nhưng vừa đến mùa đông, liền trở nên càng rét lạnh. Hắn không phải không nghĩ qua làm cho Áo Lôi Đức dùng chút pháp thuật có thể đề cao nhiệt độ không khí, nhưng Áo Lôi Đức nói là không có loại pháp thuật này, hắn thật hoài nghi đó là Áo Lôi Đức đang giấu hắn.
Mã Toa cầm một cái tách đi vào phòng khách, nhìn thấy bộ dáng cổ quái này của Giản Nguyệt, mặt không chút thay đổi, còn cung kính mà đem tách chocolate nóng đặt ở trên bàn trà trước mặt hắn, sau đó gật đầu rời đi.
Mã Toa không biết tâm tình Giản Nguyệt, bởi vì Huyết tộc không sợ giá rét, thậm chí còn cảm thấy thật thoải mái. Thế nhưng, nếu Giản Nguyệt cảm thấy rét lạnh, nàng cũng muốn vì Giản Nguyệt làm một ít thứ. Nàng đem lò sưởi mà nhân loại chế tạo bỏ vào cổ bảo, nề hà cổ bảo phạm vi quá lớn, cho dù phóng nhiều lò sưởi đến mấy vẫn không thay đổi được nhiệt độ không khí là bao. Nàng đành phải mang cho Giản Nguyệt nhiều chăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-bao-dong-cu-vat-ngu/3162808/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.