Giản Nguyệt nhàn nhã đi vào phòng khách thanh lịch, ngồi lên sô pha thật dài, hai tay ôm gối, cằm đặt ở trên gối, một tay cầm lấy điều khiển từ xa mở ra TV.
Nguyên bản, Cổ bảo này là không có TV, bất quá vừa mới tiến vào cổ bảo Giản Nguyệt hiển nhiên không có lưu ý đến vấn đề này.
Trước đó vài ngày, Giản Nguyệt rất mê phim trinh thám nhiều tập, đó là bộ phim về một thiếu niên trinh thám. Giản Nguyệt cảm thấy được vị trinh thám kia rất tuấn tú, không chỉ vậy… mà còn là người có phẩm chất tốt, lại rất thông minh, mỗi lần có vụ án nào qua tay hắn đều được hắn nhất nhất phá giải.
Giản Nguyệt cũng rất muốn trở thành một người lợi hại như vậy, bởi vậy hắn mỗi ngày đều dán mắt vào TV để xem, nghĩ có lẽ có thể học tập được một chút gì đó, sau đó cũng muốn trở thành một nhà trinh thám, vì nhân dân phục vụ.
Nhưng ở cổ bảo này lại không có TV, ngẫm lại cũng có thể biết, Áo Lôi Đức tự nhiên là sẽ không xem TV, hắn giống như đối những vật phẩm của nhân loại không có hứng thú. Mà Mã Toa tất nhiên sẽ không cãi lại mệnh lệnh của Áo Lôi Đức, trước không đề cập tới nàng có thể hay không xem TV, nàng cũng nhất định sẽ không làm chuyện dư thừa.
Bởi vậy, ngay từ đầu ở cổ bảo liền không có sự tồn tại của TV, không cần phải nói là TV, kỳ thật các sản phẩm điện tử khác cũng không có, cho nên hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-bao-dong-cu-vat-ngu/3162752/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.