Hằng ngày cứ đúng 5 giờ rưỡi là Vương Lao Lạp biết điều thức dậy đọc tiếng Anh, bình thường Diệp Tử Lộ biết điều này nên ngày nào đi ngủ cũng đóng cửa. Hôm nay, Vương Lao Lạp vẫn mơ mơ màng màng thức dậy đúng giờ như mọi khi. Dù cuộc đời của cô ấy có hỗn loạn thế nào thì ít ra cũng rất đáng được khen ngợi, hằng ngày thức dậy đúng giờ bất chấp phong ba bão táp.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, Vương Lao Lạp ăn tạm cái gì đó rồi lloi sách ngoại ngữ ra, đọc to để nhanh chóng tỉnh táo, vừa đọc vừa đi lại trong phòng, đi qua đi lại, lúc đó, cô ấy mới phát hiện ra có gì đó sai sai: Cô ấy quay đầu lại, phát hiện cửa phòng Diệp Tử Lộ mở.
Vương Lao Lạp xuất thân nghèo khó, tuy có những lúc hơi cực đoan nhưng cô ấy rất để ý đến cảm giác của người khác. Cô ấy lập tức im lặng, ngó ngó nghiêng nghiêng về phía phòng Diệp Tử Lộ, có chút nghi nghờ, rõ ràng tối qua thấy Diệp Tử Lộ đóng cửa cơ mà? Cô ấy rón rén đi tới, định đóng cửa phòng ngủ Diệp Tử Lộ thì chợt phát hiện ra côbạn dùng nhà lười như hủi của mình đã dậy rồi.
Nửa đêm Diệp Tử Lộ bị Nhan Kha khích tướng, đầu óc đã mờ tịt cả rồi. Nghe Nhan Kha phân tích xong, cô không nói không rằng nhanh nhẹn tắt đèn, đắp chăn đi ngủ, trốn tráng một lần nữa… À, đúng rồi, trước khi trốn tránh, cô mở cửa phòng ra để hôm sau thức dậy cùng giờ với đồng chí Vương Lao Lạp.
Cô chỉ ngủ có hơn hai tiếng đồng hồ, cả người cứ mệt mệt, cứ như đang bị hạ huyết áp. Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-nhut-nhat-cua-toi/128536/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.