Mộtkhuôn mặt chưa rửa, bóng nhẫy dầu, còn có hai quầng mắt to đen thui bấtchợt tiến đến trước mặt anh. Diệp Tử Lộ nghiến răng nói: “Oan có đầu, nợ có chủ, tôi nhét anh vào đây chắc!”.
“Tôi biết tôi biết” – NhanKha vội vàng hạ giọng – “Nhưng hiện tại chỉ có cô có thể giúp tôi, côgái à, cô cứu tôi với. Xin cô ban phát từ bi, nghĩ cách giúp tôi thoátra đi mà”.
Diệp Tử Lộ lặng im không nói.
“Vừa nhìn đã biết cô là một cô gái vô cùng lương thiện” – thường những cô gái xấu xíthường có ưu điểm duy nhất là lương thiện – “Tôi biết cô chắc chắn làngười thích giúp đỡ người khác, chắc chắn cực kỳ đồng cảm với những sốphận đau thương mà!”.
Nhan Kha: “Hãy nghĩ cách thả tôi ra đi, một người đàn ông to lớn làm sao có thể bị nhốt trong một con gấu bông, đểtrên đầu giường của một cô gái được? Thật chẳng hợp lý chút nào!”.
Ầy, cả câu trừ hai chữ “cô gái” ra, tất cả đều là lời từ đáy long.
Diệp Tử Lộ bị anh làm phiền đến mức không chịu nổi, khoanh chân ngồi trêngiường, khuỷu tay chống lên bàn trên giường, nhìn anh một lúc rồi cầmcon gấu nhỏ lên: “Đằng sau con gấu này có một cái phéc mơ tuya, có thểcởi ra. Hay là tôi cởi ra xem có thả anh ra ngoài được không”.
Cô còn chưa kịp kéo thì tiếng kêu bi thảm của Nhan Kha đã vang lên: “Không! Không! Tráng sĩ, đừng!”.
Đúng lúc tay của Diệp Tử Lộ chạm vào khóa kéo, Nhan Kha lập tức có cảm giácnhư bị phanh thây. Anh không biết rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-nhut-nhat-cua-toi/128526/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.