Bọn côn đồ tay cầm vũ khí lao tới chỗ Nguyên Khôi như những con thú ranh mãnh tràn đầy sát khí. Chúng múa gậy điêu luyện cứ như là võ sĩ thực thụ. Ây thế mà từng tên lao vào là bị đánh bật ra, ngã lăn sõng soài dưới đất.
"Là Nguyên Khôi..." - Hiếu Ngọc nhận ra bóng dáng người con trai theo đuối cô đang dùng tay không đấu lại với mấy tên côn đồ ranh mãnh để bảo vệ cho cô. Cô vừa xúc động, vừa lo lắng cho anh... sợ rằng anh không thể nào đánh bại được lũ côn đồ ấy... sợ phải đối mặt với anh sau hành loạt các hành động thô lỗ cô từng làm trước đây với anh.
Mấy tên côn đồ đã nằm bất lực dưới đất, giờ chỉ còn một tên đang giữ lấy Hiểu Ngọc.
Thả cô ấy ra. Nếu không mày sẽ giống như anh em mày. - Nguyên Khôi lớn tiếng đe doạ.Mày mà tiến tới đây là tao đánh chết con bé này. - Tên lưu manh run rẩy, cất tiếng đe doạ lại.Mau thả tôi ra đi. Tôi sẽ trả tiền cho các anh sớm thôi. - Lúc này Hiểu Ngọc mới hoàn hồn lại, cất tiếng nói.Tiền gì chứ? - Nguyên Khôi thắc mắc hỏi.Mau rời khỏi đây thôi. - Tên côn đồ đó thả Hiểu Ngọc ra, lên tiếng gọi anh em hắn rút lui để bảo toàn lực lượng.Đây là chuyện của riêng tôi. Không cần cậu phải xen vào đâu. Nhưng dù sao tôi cũng cảm ơn cậu. - Hiểu Ngọc cúi người xuống ngỏ lời cảm ơn đến anh.
Cậu... không sao chứ? Chúng nó tống tiền cậu à? - Nguyên Khôi lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngoc-cua-toi/3738851/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.