À… xin lỗi nhé! Đáng ra không nên hỏi cậu câu này.
- Không sao. Nhưng tôi cũng đang dần được gần với người tôi thích rồi.
- Vậy chúc mừng cậu. Làm lon bia không? - Mạc Trần Thần đưa lon bia còn nguyên đưa cho Hương Giang.
- Cảm ơn. - Cô cầm lon bia mở ra rồi uống một ngụm.
- Bia đắng quá à? - Mạc Trần Thần nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Hương Giang liền đoán ra cô gái này lần đầu được uống bia.
- Không đắng lắm. - Cô cầm lon bia rồi tiếp tục uống để quen với vị của nó.
Hai người cứ thế mà ngồi uống bia, ngắm cảnh thành phố và tâm sự với nhau.
Còn ở nhà Âu Dĩ Hưng. Trong bữa ăn cơm cả hai không thèm nói chuyện với nhau, khuôn mặt tràn đầy sự giận hờn.
- Hai đứa hôm nay lạ lắm nha! Bị ai đánh hay gì mà mặt xị hết cả ra vậy? - Tống Lan cũng hơi bực mình vì hai đứa cháu của mình không thèm nói chuyện với nhau, giận dỗi nhau như này.
- Dạ không có ạ. Tại người ta không thèm nói chuyện với cháu chứ cháu vẫn bình thường ạ. - Hạ Nhiên mặt tươi cười nói.
- Dĩ Hưng, cháu bị làm sao thế? - Tống Khải hỏi.
- Chả sao cả. Thôi cháu ăn no rồi. Cháu hơi mệt nên cháu xin phép lên phòng trước. - Dĩ Hưng đứng dậy, rời khỏi bàn ăn rồi bước lên cầu thang.
- Cái thằng này lại quay về cái tính khó ở như xưa rồi. Hạ Nhiên đừng để ý nha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngoc-cua-toi/3552189/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.