Một cậu thanh niên cao lớn đang loay hoay đi kiếm giấy lau cho Hiểu Ngọc.
- Không sao chứ? Tôi tưởng cậu chưa ra nên hơi bất cẩn va phải.
- Không sao… tôi tự lau được. Cảm ơn cậu. - Hiểu Ngọc lấy giấy từ tay cậu thanh niên kia tự lau vết nước bị đổ ra. Chợt cô nhìn vào huy hiệu tên ở áo cậu thanh niên kia có chút quen.
“Nguyên Khôi? Tên này có chút quen tai. Chắc là trùng tên thôi”
- Cậu… Hiểu Ngọc đúng chứ? - Cậu thanh niên kia lúc này mới nhìn thẳng mặt Hiểu Ngọc và nhận ra ngay.
- Sao cậu biết tên tôi? - Hiểu Ngọc vừa nhìn thấy cái tên quen thuộc vậy mà quen thật. ”Thiêng thật chứ, đang nghĩ có phải người quen không mà cậu ta đã nhận ra mình rồi”
- Tôi là Khôi đây. Đứa nhóc mà hồi năm lớp 10 theo đuổi bị cậu từ chối suốt. - Nguyên Khôi dơ tay lên gãi đầu.
- À… thấy cậu khác quá tôi không nhận ra. - Hiểu Ngọc ấp úng trả lời. Bởi năm lớp 10 người theo đuổi Hiểu Ngọc khá nhiều, nhưng ai nấy cũng đều bỏ cuộc sớm. Riêng mỗi Nguyên Khôi là chân thành theo đuổi cô cả một năm học lớp 10 nhưng cô cũng không để tâm đến. Hồi đấy cậu ta vừa đen vừa xấu lại còn học kém lại thô lỗ nên không được ánh nhìn từ Hiểu Ngọc, nay cậu ta đã thay đổi thành một người trưởng thành hơn, đẹp trai hơn, còn tử tế hơn nữa chứ.
Nguyên Khôi vốn là con nhà giàu, cực giàu mới đúng nên tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngoc-cua-toi/3552183/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.