- Ồ ra vậy. Quá khứ của cậu thật tồi tệ.
- Cậu khóc đấy à? Sao giấy đầy phòng tôi vậy?
- Đâu có đâu có? Tôi chỉ là.... ốm thôi.
- Thôi đi nước mắt tèm nhem kìa. - Anh lấy giấy lau nước mắt cho cô, làm cả hai đỏ cả mặt. - Xin lỗi, không cố ý.
- Không sao. Mà bức thư thứ đó bố mẹ cậu vô tình tìm thấy ở đâu?
- Tôi kẹp trong quyển sách để trong tủ ai ngờ bố tôi dọn phòng cho tôi thì thấy. Sau khi ông đọc thì đưa mọi người đọc. Họ bảo tôi cậu ấy chả tốt đẹp gì. Ngay tiêu đề đã ghi tôi là “ chú cún nhỏ “ thì cậu ấy chỉ coi tôi là thứ chỉ bám theo cậu ấy... xong họ tiêm vào đầu tôi những thứ đen tối về cậu ấy.
- Hiểu Ngọc cũng rất tốt. Chỉ là.... đôi khi cậu ấy hơi vô tâm!
- Bạn cậu sao cậu lại phải đi nói xấu? Tôi là người ngoài được chưa? Giờ đó cậu dọn mớ nước mắt cá sấu của cậu rồi về đi.
- Ê mà khoan. Cậu thích Hiểu Ngọc sao không nói cậu ấy?
- Tôi không thích. Đó là chuyện cũ thôi.
- Đừng nói thế, có ngày tự vả đấy. Một cô gái tốt như cậu ấy, có ngày sẽ cho cậu một kết quả thôi. Cậu ghét cô ấy là do cô ấy thích người anh trai họ của mình thôi. Con gái ai mà chả thích có người theo đuôi chứ? Nhất là khi còn trẻ con.
- Cậu im đi, mau mau về đi không mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngoc-cua-toi/3552148/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.