Nói rồi anh bế cô vào phòng. Đặt cô lên giường kéo chăn đắp cho cô. Ra ngoài bê khay đồ ăn vào.
- Đồ ăn có chút nguội. Thôi kệ ăn được.
Nhìn cô đang ngủ say...
- Tôi mà không ra cô ngủ ngoài đó cả đêm chắc con ngốc này. Sao phải quan tâm đến người như tôi vậy? Đúng là đồ hâm.
Sáng hôm sau. Khi tỉnh dậy cô thấy mình đang nằm trên giường, còn cậu con trai đó vì cô mà nằm đất. Chắc cậu lạnh lắm nhỉ!!? Bước xuống giường cô lấy chăn đắp cho cậu, nhìn đồng hồ đã là 6h sáng. Cô bê khay đồ ăn xuống dưới nhà rửa giúp cậu. Mở điện thoại ra thấy mấy dòng tin nhắn của mẹ cô.
*Con yêu con đâu rồi? Mẹ về muộn không thấy con ở nhà. Nếu con có đọc tin nhắn xong thì nhớ về nhà sớm nhé!*
- Em dậy sớm thế? - Tống Lan vừa chải tóc vừa đi ra chỗ cô.
- Dạ vâng. Mẹ em về rồi giờ em về nhà chuẩn bị đồ lát đi học ạ.
- À à cô mở cửa cho em.
- Dạ vâng em cảm ơn cô.
- Em chào cô ạ.
- Ừm ừm hẹn gặp lại nhá! Nào rảnh qua nhà cô bế em cho cô.
- Dạ vâng.
=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=
Pính ponggg🔔🔔🔔
Một lúc sau có người phụ nữ bước xuống mở cửa, đó là mẹ của Hạ Nhiên.
- Ồ con cưng, con về rồi đó hả?
- Dạ vâng con chào mẹ.
- Vào nhà đi con yêu.
Ăn gì mẹ nấu cho nè!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngoc-cua-toi/3552144/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.