Sau bữa ăn các cô chia nhau đi về nhà, do có chút men rượu nên Hạ Nhiên có chút say, cô bắt taxi về, trên đường trở về nhà cô cứ suy nghĩ làm sao có thể giúp đỡ được người bạn mới hoà nhập với mọi người? Cô cứ suy nghĩ mãi đến nỗi không nhớ đã về đến nhà:
- Này cô bé cháu sao vậy? Đến nơi rồi cháu.
- A! Cảm ơn chú lái xe, của cháu hết bao nhiêu ạ?
- Của cháu 50 nghìn.
- Dạ đây cháu gửi chú. Cháu chào chú.
Cô bước xuống xe, đóng cửa lại rồi bước đi. Thân hình cô nhỏ nhắn, mái tóc đen than xoăn dài được buộc lên rất gọn gàng, đôi mắt long lanh cùng chiếc mũi cao khuôn mặt trái xoan, trên mình cô mặc bộ đồng phục của trường đã toát lên vẻ đẹp trong sáng thánh thiện như thiên thần của.
Đến trước cửa nhà cô bấm chuông nhưng không có ai ra mở cửa. Cô tìm mọi ngóc ngách trong túi nhưng chợt nhận ra cô đã quên chìa khoá ở nhà. Hoàn cảnh thật sự éo le, cô không biết bao giờ bố mẹ mới về? Chìa khoá thì quên ở nhà, điện thoại hết pin. Lúc này cô đã quá mệt mỏi, ngồi gục xuống trước cổng mà ôm đầu gối.
- Em không vào nhà sao? - Tiếng của một người đàn ông rất đỗi quen thuộc.
Cô ngước lên nhìn và vô cùng bất ngờ.
- Thầy giáo? Sao..?
- Thầy mới chuyển đến đây. Em không vào nhà đi ngồi đó làm gì?
- Em.... em.... quên chìa khoá, điện thoại hết pin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngoc-cua-toi/3552142/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.