Cứ tưởng một đêm thức trắng, ai dè Đoan đánh một giấc ngon lành đến tận hừng đông, nếu các chị em không tới lui chuẩn bị bữa sáng cho ông bà chủ, có lẽ giờ này Đoan vẫn chưa thức.
Đêm hôm qua tất thảy như là một giấc mơ vậy, lạ thay Đoan không sợ hãi như nàng đã nghĩ, nàng không phải là người mê tính nhưng nàng luôn quan niệm một điều rằng "Có thờ có thiên, có kiêng có lành." Có điều nàng không chọc ghẹo người ta, tất nhiên người ta sẽ không quấy nhiễu nàng, những gì nằm trong khả năng của nàng có thể làm là cùng lắm cúng một ít bánh ngọt, thỉnh thoảng có thời gian sẽ cùng dì Tứ tụng kinh cầu siêu,siêu độ vong linh, cái gì chứ kinh kệ là Dì Tứ rành dữ lắm. Ấy vậy mà đã qua một tháng trời, cuộc sống của nàng đã trở lại bình thường, trong mơ không còn những giấc mơ linh tinh.
Công việc và tất cả mọi thứ đều suôn sẻ đến lạ kỳ, Mỹ Hạnh cũng bớt gắt gao với chúng đầy tớ trong nhà, đặt biệt là Đoan, bởi mợ hai Mỹ Hạnh đang mang thai nhưng cái thai này hành dữ quá, hầu như là không thể tự mình di chuyển, cứ hễ đi được mấy bước là bụng nàng đau đến chết đi sống lại.
Nhắc mới nhớ, từ ngày Mỹ Hạnh mang thai, Diệu Thanh cũng không còn sai nàng tiếp cận cậu hai Quang, đúng thôi, nếu Mỹ Hạnh bắt gặp nàng cùng cậu hai Quang gặp gỡ, không chừng lại nổi máu ghen trong thời điểm nhạy cảm này thì nguy. Nghe thầy lang nói thai nhi rất yếu, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ba/950215/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.